Home / Suy Niệm Lời Chúa / Suy niệm Tin mừng Chúa Nhật 24 Thường Niên, Năm C, của LM Giuse Đỗ Văn Thụy

Suy niệm Tin mừng Chúa Nhật 24 Thường Niên, Năm C, của LM Giuse Đỗ Văn Thụy

CN 24C TN

Thiên Chúa Tìm Kiếm Con Người

(Lc 15, 1-32)

9-15-2019 2-39-49 PMBài Tin Mừng hôm nay gồm tới ba dụ ngôn. Dụ ngôn đầu xem ra không hợp lý: ai lại bỏ 99 con chiên để đi tìm một con chiên lạc? Dụ ngôn thứ hai cũng chẳng có sức thuyết phục bao nhiêu: một đồng xu có đáng là bao so với công sức mà người đàn bà kia bỏ ra để tìm lại nó? Nhưng rồi tất cả đều trở thành hợp lý khi ta đọc dụ ngôn thứ ba: ý của Chúa Giêsu không nhằm nói tới con chiên, cũng không nói tới tiền bạc mà nói tới con người. Trước mặt Thiên Chúa, mỗi một con người đều có giá trị vô cùng, bởi vì mỗi một con người, dù là tội lỗi, cũng đều là con của Ngài.

Tuy nhiên có mấy ai chia sẻ tâm ý của Chúa? Những người pharisêu và các kinh sư thấy Chúa Giêsu bỏ công lui tới với những người tội lỗi thì họ cho là mất công vô ích nên xầm xì phản đối. Đối với họ, việc làm của Chúa Giêsu là không đáng, bởi vì những kẻ tội lỗi là hạng đáng bỏ đi. Nhưng đối với Chúa Giêsu, đó là những con người, những giá trị. Một đồng xu quý giá thế nào đối với người đàn bà nghèo khổ, một người con quý giá thế nào đối với tấm lòng người cha, thì một người tội lỗi cũng đáng giá thế ấy đối với tấm lòng của Thiên Chúa.

         Quả thật trong dụ ngôn “con chiên đi lạc”, người mục tử đã bỏ 99 con kia, dĩ nhiên là được canh giữ cẩn thận, để đi tìm con chiên lạc. Con chiên lạc này mất vì lý do nào đó không được nêu ra trong dụ ngôn. Nhưng có một đều chắc chắn là nó đang sống  những giây phút khốn cực, cần sự giúp đỡ của chủ chăn. Chủ chăn đã phải bỏ 99 con trong hoang địa mà đi tìm con chiên lạc. Một con sánh với 99 còn lại thì chỉ như số không, không đáng gì, đâu có làm cho ông nghèo đi chút nào.

     Và trong dụ ngôn “đồng tiền bị mất”, Đức Giêsu lại tiếp nối tư tưởng bằng một dụ ngôn khác. Đồng tiền nói ở đây là một đồng tiền nhỏ, dễ bị mất trong nhà dân quê xứ Palestina, và có khi phải mất rất nhiều thì giờ mới tìm lại được. Nhà của người Do Thái thường tối tăm, vì chỉ có một cửa sổ tròn đường kính khỏang 45 phân. Nền nhà thì bằng đất nện được phủ bằng những tấm liếp sậy và cành cây khô. Tìm kiếm một đồng bạc trên một nền nhà như thế khác nào tìm một cây kim trong đống rác.

Rồi trong dụ ngôn “người con hoang đàng”, Chúa Giêsu cho chúng ta tình yêu cao vời của Thiên Chúa. Thiên Chúa đã tạo dựng nên chúng ta có tự do, Ngài cũng muốn đối xử với chúng ta như một con người có tự do. Đó là điều Chúa Giêsu muốn nói với chúng ta qua hình ảnh một người cha không muốn cứ khư khư giữ lấy đứa con, trái lại, ông đã chia gia tài cho nó, để nó được tự do xử dụng tất cả những gì thuộc về nó. Nhưng cho dẫu người con có lên đường ra đi tạo lập một cuộc sống riêng thì người cha vẫn không ngừng theo dõi, chờ đợi đứa con.

Quả thế, đường về của người con chính là hành trình người cha đi tìm. Nếu người cha đã không mở đường cho con về, thì ngày về của người con sẽ chẳng bao giờ có. Nếu người cha không trông ngóng đợi chờ, thì bao giờ con mới hồi tâm, đứng dậy, lên đường. Đừng nghĩ người con đã tự mình về nhà, không đâu! vì thiếu tình cha, người con sẽ không nhận ra phương hướng của đường về.

– Không có “đôi mắt đã loà vì quá đợi chờ” của người cha, người con sẽ không thấy rõ đường về.

– Không có vòng tay ấm áp của người cha, người con sẽ không dám trở về, vì nghi ngờ, sợ hãi.

– Không có sự quảng đại của trái tim người cha, người con sẽ đứng mãi ở đầu ngõ, không dám bước vào nhà, vì mặc cảm bất xứng.

– Không có sự tha thứ của người cha thì đời con vẫn mãi là đời giang hồ, phiêu bạt.

– Không có sự hy vọng của người cha, người con sẽ mãi mãi sống trong tuyệt vọng.

– Và không có tình cha yêu thương, bao phủ, người con sẽ đời đời bất hạnh.

Như vậy cả ba dụ ngôn trong Tin Mừng hôm nay đều muốn nói lên một điều quan trọng: chính Thiên Chúa luôn yêu thương chủ động đi tìm kiếm con người

Có câu chuyện về một người con bỏ cha, lên đường đi đến một nơi xa xôi sinh sống theo sự tự do phóng khoáng của mình. Vì ăn chơi thái quá anh trở nên nghèo khổ. Người cha ở nhà, sau bao năm tháng chờ đợi không thấy con trở về, đành lên đường đi tìm con. Sau nhiều năm tìm kiếm, hỏi han, người cha đã tìm ra được tung tích của người con. Nhưng người con lại không thể nào nhận ra cha nó, một ông già đầy quyền lực và cao sang. Người con vẫn tiếp tục từ chối và lẩn trốn. Người cha rất đau lòng để con mình lẩn trốn như vậy, nhưng ông ra lệnh cho gia nhân theo dõi cậu, mướn cậu vào nhà làm việc cho ông. Sau đó, người cha vứt bỏ quần áo sang trọng, đóng vai một người đầy tớ để có cơ hội gần gũi và chinh phục người con. Qua nhiều năm thân thiết, người cha đã chinh phục được trọn vẹn tình cảm của cậu. Sau cùng vào cuối đời, người cha mới tiết lộ cho biết anh là con của ông và được quyền thừa kế tất cả gia tài của cha để lại.

Quả thế, chính Thiên Chúa đi tìm kiếm con người.

Câu chuyện kể rằng, có một người đạo đức nọ, khao khát tìm gặp Thiên Chúa, ông đi khắp nơi để thụ giáo với những bậc thánh hiền, ông vùi đầu vào những pho sách dầy cộm, nhưng vẫn không gặp được Chúa.

Một ngày nọ, ông đến một dòng sông, ngồi thơ thẩn nhìn dòng nước trôi lững lờ, ông bỗng thấy một con vịt mẹ và một đàn vịt con đang bơi lội. Đàn vịt con tinh nghịch cứ muốn rời xa mẹ. Còn vịt mẹ thì lúc nào cũng phải canh chừng hết con này đến con khác. Phải vất vả như vậy nhưng vịt mẹ không hề tỏ vẻ giận giữ hay gắt gỏng.

Nhìn hình ảnh đó, người đạo đức mỉm cười mãn nguyện. Ông chợt khám phá ra một sự thật “bấy lâu nay tôi đã đi tìm Thiên Chúa và cuối cùng tôi đã khám phá ra rằng chính Thiên Chúa lại đang đi tìm tôi”. Con vịt mẹ không ngừng đi tìm kiếm con mình, Thiên Chúa cũng không ngừng đi tìm kiếm con người như vậy. Amen.

LM Giuse Đỗ Văn Thụy

Xem thêm

VIRGIN MARY

Suy niệm Tin Mừng Lễ Đức Trinh Nữ Maria, Mẹ Hội Thánh, Thứ Hai sau Lễ Hiện Xuống, NĂM B, của Lm Minh Anh

  NGÔI NHÀ NGỌT NGÀO “Kể từ giờ đó, người môn đệ rước bà về …