Home / Chia Sẻ / TỰ HIẾN

TỰ HIẾN

Hiến Mạng Sống Đây Mục Tử Thật
Chăm Lo Mình Đấy Người Chăn Thuê

TỰ HIẾNTrình thuật Ga 10:11-18 là những câu Chúa Giêsu nói, không có lời dẫn, ngắn gọn nhưng đầy đủ chi tiết cần thiết. Chúa Giêsu xác nhận và phân tích rạch ròi: “Tôi chính là Mục Tử nhân lành. Mục Tử nhân lành hy sinh mạng sống mình cho đoàn chiên. Người làm thuê, vì không phải là mục tử, và vì chiên không thuộc về anh, nên khi thấy sói đến, anh BỎ CHIÊN MÀ CHẠY. Sói vồ lấy chiên và làm cho chiên tán loạn, vì anh ta là KẺ LÀM THUÊ, và không thiết gì đến chiên. Tôi chính là Mục Tử nhân lành. Tôi biết chiên của tôi, và chiên của tôi biết tôi, như Chúa Cha biết tôi, và tôi biết Chúa Cha, và TÔI HY SINH MẠNG SỐNG MÌNH CHO ĐOÀN CHIÊN.” (Ga 10:11-15)

Hai lần Chúa Giêsu xác nhận Ngài là Mục Tử nhân lành, và hai lần đề cập việc “hy sinh mạng sống,” điều đó cho thấy tầm quan trọng của việc dấn thân và quên mình như Chúa Giêsu TỰ HIẾN làm giá cứu chuộc nhiều người. Việt Nam chúng ta có một tấm gương về mục tử đích thực là Lm P.X. Trương Bửu Diệp (1897-1946). Gương sáng thật tuyệt vời!

Về vấn đề chức quyền và trách nhiệm, Chúa Giêsu mở rộng: “Tôi còn có những chiên khác không thuộc ràn này. Tôi cũng phải đưa chúng về. Chúng sẽ nghe tiếng tôi. Và sẽ chỉ có một đoàn chiên và một mục tử. Sở dĩ Chúa Cha yêu mến tôi, là vì tôi hy sinh mạng sống mình để rồi lấy lại. Mạng sống của tôi, không ai lấy đi được, nhưng chính tôi tự ý hy sinh mạng sống mình. Tôi có quyền hy sinh và có quyền lấy lại mạng sống ấy. Đó là mệnh lệnh của Cha tôi mà tôi đã nhận được.” (Ga 10:16-18) Ngài nhắc lại hai quyền của Ngài, khác hẳn các quyền chúng ta muốn. Ngài nói đến QUYỀN nhưng Ngài không nói đến LỢI, hoàn toàn khác hẳn với chúng ta, phải có “lợi” mới được. Nghiêm túc xét mình thì thấy thật đáng xấu hổ, vì chỉ nói hay mà làm chẳng ra gì!

Chúa Giêsu là Chúa Chiên Lành, là Cửa cho chiên ra vào, (Ga 10:7) ai qua cửa đó thì được cứu và gặp được đồng cỏ xanh rì. (Ga 10:7) Và Ngài xác nhận: “Chính Thầy là con đường, là sự thật và là sự sống. Không ai đến với Chúa Cha mà không qua Thầy.” (Ga 14:6) Ngài là Chủ Chiên, là Mục Tử Nhân Lành, nên Ngài có quyền đối với đoàn chiên, nhưng quyền của Ngài là “quyền” hy sinh và “quyền” yêu thương – yêu thương đến cùng. (Ga 13:1)

Có nhiều loại quyền trong xã hội loài người, cơ bản nhất là Nhân Quyền – quyền của con người. Mọi người đều bình đẳng, vì ai sinh ra cũng có Nhân Phẩm và Nhân Vị. Nhà có gia phong, nước có quốc pháp, nhóm có nội quy. Mỗi quốc gia có ba quyền cơ bản: Quyền lập pháp, quyền tư pháp, và quyền hành pháp. [*]

Con người luôn phức tạp, người có CHỨC thì có QUYỀN, vì ỷ QUYỀN mà HÀNH người khác, có QUYỀN thì muốn có LỢI. Quyền hành hoặc quyền lực như con dao sắc bén, như chiếc kéo nhọn, rất nguy hiểm. Chính mình bị có nguy cơ đã đành, mà vấn đề là gây hại và làm khổ người khác. Thường thì người ta THÍCH có quyền hành nhưng KHÔNG MUỐN chịu trách nhiệm. Bác học Albert Einstein (1879-1955, người Đức) nói: “Quyền lực luôn luôn thu hút những kẻ kém đạo đức.” Một cách nhận xét nhẹ nhàng mà đau điếng. Rất chí lý!

Mọi quyền hành đều thuộc về Chúa Giêsu – cả trên trời và dưới đất, nhưng Ngài không muốn dùng quyền mà chỉ muốn phục vụ, yêu thương và tha thứ. Ngài xác định: “Tôi là mục tử tốt lành, Tôi biết các chiên của Tôi, và các chiên của Tôi biết Tôi.” (Ga 10:14) Chủ chiên thật thì phải yêu thương chiên, nếu không thì chỉ là “thợ chiên,” là “kẻ chăn thuê” mà thôi. Thật vậy, những kẻ có chức quyền mà tránh né trách nhiệm, chỉ muốn dùng quyền mà áp chế người khác, Chúa Giêsu nguyền rủa họ là “đồ khốn” (Mt 23:13-30; Mc 12:40; Lc 11:39-48; Lc 20:47) và “đồ mãng xà.” (Mt 23:33-36; Lc 11:49-51) Nói thẳng ra là họ thuộc phe ma quỷ!

Chúa Giêsu phục sinh đã biến đổi Phêrô hèn nhát thành can đảm, ông được đầy Thánh Thần và mạnh dạn nói: “Thưa quý vị thủ lãnh trong dân và quý vị kỳ mục, hôm nay chúng tôi bị thẩm vấn về việc lành chúng tôi đã làm cho một người tàn tật, về cách thức người ấy đã được cứu chữa. Vậy xin tất cả quý vị và toàn dân Israel biết cho rằng: nhân danh chính Đức Giêsu Kitô, người Nadarét, Đấng mà quý vị đã đóng đinh vào thập giá, và Thiên Chúa đã làm cho trỗi dậy từ cõi chết, chính nhờ Đấng ấy mà người này được lành mạnh ra đứng trước mặt quý vị.” (Cv 4:8-10) Bênh vực sự thật và công lý là điều vô cùng cần thiết. ĐGH Phanxicô cũng đã mạnh mẽ lên tiếng nói rằng Giáo Hội phải “nói thẳng, nói thật” chứ không bao che, cứ nể nang rồi hóa sợ sệt một cách luồn cúi, đó là hèn nhát.

Trong tông huấn “Evangelii Gaudium” (Niềm Vui của Tin Mừng, số 49), ĐGH Phanxicô nói: “Tôi muốn có một Hội Thánh BỊ BẦM DẬP, BỊ TỔN THƯƠNG và DƠ BẨN vì đã ở ngoài đường, còn hơn một Hội Thánh BỆNH HOẠN vì đóng cửa và thanh nhàn BÁM VÍU vào sự an toàn riêng của mình.” ĐHY Robert Sarah, cựu bộ trưởng Bộ Phụng Tự và Kỷ Luật Bí Tích, nói: “Giáo Hội đang hấp hối vì các mục tử SỢ nói mọi sự thật và minh bạch. Chúng ta SỢ truyền thông, SỢ dư luận, SỢ các anh em mình. Mục Tử Tốt Lành hiến mạng sống mình vì đoàn chiên.” Lúc sinh thời, TGM Phaolô Nguyễn Văn Bình (Saigon) nói: “Tôi sợ loại linh mục không biết sợ. Họ không sợ giáo dân, không sợ giám mục của mình, không sợ chính quyền, không sợ cả Chúa.”

Trong bài “Cầu Nguyện với Chúa về Tình Hình Quỷ Dữ Lộng Hành Ngày Nay,” ĐGM G.B. Bùi Tuần chia sẻ thẳng thắn: “Kinh nghiệm cho tôi thấy những gì Chúa phán đều đã xảy ra nhiều cách khác nhau. CÓ MỘT SỐ ÍT NGƯỜI ĐƯỢC LÃNH NHẬN CHỨC THÁNH, DO TRANH ĐẤU, DO VẬN ĐỘNG, DO MƯU LƯỢC. Có nghĩa là đã CÓ SỰ LỪA DỐI TRONG VIỆC TRỞ THÀNH MỤC TỬ. Mục tử giả bị Chúa gọi là kẻ trộm, kẻ cướp. Cũng có một số ít người vào chuồng chiên một cách đàng hoàng, nhưng không hy sinh cho đoàn chiên thì bị Chúa gọi là kẻ làm thuê. (x. Ga 10:12) Nghĩa là họ cũng CÓ SỰ LỪA DỐI TRONG TRÁCH NHIỆM, một trách nhiệm đòi nhiều từ bỏ chính mình, vác thánh giá mà theo Chúa.” Thật đáng xấu hổ vì tình trạng này đã và đang xảy ra tại Việt Nam!

Giáo hoàng tiên khởi Phêrô cho biết: “Đấng ấy là tảng đá mà quý vị là thợ xây loại bỏ, chính tảng đá ấy lại trở nên đá tảng góc tường. Ngoài Người ra, không ai đem lại ơn cứu độ. Vì dưới gầm trời này, không có một danh nào khác đã được ban cho nhân loại, để chúng ta phải nhờ vào danh đó mà được cứu độ.” (Cv 4:11-12)

Sinh để Tử, và Tử để Phục Sinh. Chúa Giêsu đã trải qua “chu kỳ huyền diệu” đó. Chúng ta chỉ là tội nhân nhưng lại được hưởng ơn tha thứ và được quyền sống, không chỉ sống ở đời tạm này mà còn được sống đời đời. Đặc quyền quá lớn, phàm nhân chúng ta có mơ cũng không thấy, nhưng đó lại là sự thật hiển nhiên, không chút mơ hồ, không là chiếc bánh vẽ. Vì thế, Thánh Vịnh gia tha thiết nhắn nhủ: “Hãy tạ ơn Chúa vì Chúa nhân từ, muôn ngàn đời Chúa vẫn trọn tình thương.” (Tv 118:1 & 29) Biết tạ ơn Chúa là khôn ngoan, đó là điều minh nhiên: “Ẩn thân bên cạnh Chúa Trời thì hơn tin cậy ở người trần gian. Cậy vào thần thế vua quan, chẳng bằng ẩn náu ở bên Chúa Trời.” (Tv 118:8-9)

Kinh nghiệm cho thấy rằng khi ngủ cũng giống như “chết lâm sàng” vậy, một kiểu “chết giả” để trải nghiệm chết thật. Do đó, mỗi khi thức dậy, chúng ta lại trải nghiệm sự sống lại. Thật kỳ diệu, vì thế hãy hân hoan dâng lời cảm tạ Thiên Chúa mỗi buổi sáng: “Lạy Chúa, chính Ngài là Thiên Chúa của con, xin dâng Ngài muôn câu cảm tạ; lạy Thiên Chúa con thờ, xin dâng Ngài vạn tiếng tôn vinh.” (Tv 118:28)

Thánh Gioan là con người của tình yêu, thích nói về tình yêu và nhìn theo lăng kính tình yêu: “Anh em hãy xem Chúa Cha yêu chúng ta dường nào: Người yêu đến nỗi cho chúng ta được gọi là con Thiên Chúa – mà thực sự chúng ta là con Thiên Chúa. Sở dĩ thế gian không nhận biết chúng ta, là vì thế gian đã không biết Người.” (1 Ga 3:1) Không nhiều thì ít, chúng ta cũng có máu đa nghi. Con người yếu đuối thế đấy, nói tin mà vẫn “hình như, có lẽ…” chứ chưa tin thật hoàn toàn.

Thánh Gioan nói thêm: “Anh em thân mến, hiện giờ chúng ta là con Thiên Chúa; nhưng chúng ta sẽ như thế nào, điều ấy chưa được bày tỏ. Chúng ta biết rằng khi Đức Kitô xuất hiện, chúng ta sẽ nên giống như Người, vì Người thế nào, chúng ta sẽ thấy Người như vậy.” (1 Ga 3:2) Lạ lùng lắm, chúng ta không thể nào tưởng tượng nổi. Sau khi Chúa Giêsu phục sinh, nhiều người được thấy Ngài mà không thể nhận ra Ngài, dù Ngài vẫn là Ngài, như khi chưa chịu chết. Quen mà lạ, lạ mà quen. Thật kỳ diệu!

Lạy Thiên Chúa, xin giúp chúng con khả dĩ tự nhận diện và nhận ra các nhược điểm của mình để được biến đổi nhờ hồng ân Ngài ban, khiêm nhường phục vụ chứ không hưởng thụ. (Mt 20:28; Mc 10:45) Dám nhìn thẳng sự thật chứ không tránh né, giấu giếm hoặc bao che. Chúng con cầu xin nhân danh Thánh Tử Giêsu, Đấng Cứu Độ duy nhất của nhân loại. Amen.

TRẦM THIÊN THU

[*] Tam quyền phân lập: 

1. Quyền Lập Pháp là quyền làm luật, xây dựng luật và ban hành những văn bản luật được áp dụng trên tất cả các lĩnh vực của đời sống xã hội.

2. Quyền Tư Pháp là quyền bảo vệ luật pháp, do Tòa án và Viện Kiểm sát tiến hành, bảo đảm cho pháp luật được thực hiện và chống lại các hành vi phạm pháp. Theo luật học, cơ quan tư pháp hay hệ thống tư pháp là hệ thống tòa án nhân danh quyền tối cao hoặc nhà nước để thực thi công lý, một cơ chế giải quyết các tranh chấp.

3. Quyền Hành Pháp do các cơ quan hành chính Nhà Nước thực thi để đảm bảo hoàn thành chức năng và nhiệm vụ của mình, bao gồm hai quyền: quyền lập quy và quyền hành chính.

Xem thêm

Lc 1,39-45

SUY NIỆM TIN MỪNG CHÚA NHẬT IV MÙA VỌNG, NĂM C, CỦA LM GIUSE ĐỖ VĂN THUỴ

CHÚA NHẬT 4 MÙA VỌNG NĂM C Cuộc Thăm Viếng của Đức Maria (Lc 1,39-45) …