CUỐI NĂM
Cuối năm tản mạn đôi dòng
Như trải tấm lòng thao thức suy tư
Cuộc đời một khoảng-thực-hư
Giã từ năm cũ, đón chờ tân niên
Cuối năm chợt thấy mình điên
Không cười, chẳng khóc, mình ên âm thầm
Lặng ngồi như điếc, như câm
Giã từ năm cũ, đón Xuân mới về
Cuối năm suy nghĩ bộn bề
Hoa Mai lí lắc nở khoe sắc vàng
Bướm bay, én lượn dọc, ngang
Người người hớn hở vang vang nói, cười
Chợt thương người phải lệ rơi
Xuân về sao chẳng thấy vui, nặng sầu
Còn bao nhiêu kẻ khó nghèo
Có ai chia sẻ niềm đau nỗi đời?
Rộng lòng nhân ái, người ơi!
Đừng quên lãng những mảnh đời lầm than
TRẦM THIÊN THU
RẰM THÁNG CHẠP
Bốn mùa Chúa đổ hồng ân,
Ngài gieo mầu mỡ ngập tràn lối đi (Tv 65:12)
Lưu ly Rằm tháng Chạp
Nắng chợt hiền dịu, trong suốt tựa pha-lê
Men lãng mạn ướp nỗi đam mê
Mọi người nao nức chờ Tết
Lưu ly Rằm tháng Chạp
Con Trăng cuối cùng của năm
Có ai cảm thấy chút lưu luyến gì chăng?
Năm cũ chia tay từ biệt
Cây Mai đã được trẩy lá hết
Những nụ xinh xanh mướt thật dễ thương
Xuân chưa đến mà ong, bướm đã lượn vòng
Khiến lòng người cũng thấy chộn rộn
Những nghĩ suy bừa bộn
Chật cả những ngày cuối năm
Bao mơ ước lặng thầm
Cứ miệt mài chảy dài vào hướng Tết
Xuân lạ thật!
Nam, phụ, lão, ấu đều chợt mừng vui
Dù Xuân chẳng bắt buộc ai
Nhưng đó là phép mầu của Thiên Chúa
TRẦM THIÊN THU