Home / Suy Niệm Lời Chúa / Suy niệm Tin mừng LỄ CHÚA THÁNH THẦN HIỆN XUỐNG, năm B, của LM Giuse Đỗ Văn Thụy

Suy niệm Tin mừng LỄ CHÚA THÁNH THẦN HIỆN XUỐNG, năm B, của LM Giuse Đỗ Văn Thụy

CN 8B PS

LỄ CHÚA THÁNH THẦN HIỆN XUỐNG

(Cv 2,1-11 . Ga 20,19-23)

NgonLuaThanLinhSách Tông Đồ Công Vụ vừa thuật lại cho chúng ta biến cố ngày Chúa Thánh Thần hiện xuống: gió thổi ào ào, rồi những cục lửa như hình cái lưỡi đậu trên đầu các Tông Đồ. Rồi các ngài nói tiếng lạ, nghĩa là chỉ cần nói một thứ tiếng mà mọi người từ các nước khác nhau tới đều hiểu cả. Quả thật đây là một biến cố phi thường làm mọi người kinh ngạc. Nhưng điều quan trọng không phải là những sự kiện đó, mà chính là sự biến đổi con người của các Tông Đồ. Suốt ba năm trời, Chúa Giêsu đã sống với các Tông Đồ. Chúa đã cùng ăn cùng ở, cũng như dạy dỗ các ông, nhưng hình chẳng có kết quả là bao: các ông vẫn tranh giành địa vị, ganh tị chỗ cao chỗ thấp. Trong những ngày cuối đời, người thì bán Chúa, người thì chối Chúa, rồi khi Chúa bị bắt, các ông trốn sạch cả. Ấy thế mà khi Chúa Thánh Thần hiện xuống, có ai ngờ đâu, một người như Phêrô đã từng run sợ trước một đầy tớ gái, giờ đây lại đứng trước đám đông rao giảng một cách hùng hồn đến nỗi có tới cả ba ngàn người xin theo đạo ngay sau đó.

Trong ngày lễ Chúa Thánh Thần hiện xuống, Chúa Thánh Thần đã biến cải các Tông Đồ, thì giờ đây, Ngài cũng tác động trên chúng ta như vậy. Nhưng Ngài sẽ chẳng làm gì được cho chúng ta, nếu không có sự cộng tác của chúng ta. Chúng ta phải làm phần của chúng ta, Chúa Thánh Thần sẽ làm phần của Ngài.Thánh Inhaxiô đã mô tả sự hợp tác với Chúa như sau: “chúng ta phải làm việc như là mọi việc tùy thuộc chúng ta, và chúng ta phải tin tưởng như là mọi sự tùy thuộc vào Chúa”.

Tommy Harmon là một cầu thủ nổi tiếng của đại học Michigan trong những năm 1939-1940. Trong khi lái máy bay ném bom xuống vùng nhiệt đới Brasil trong trận thế chiến thứ hai. Harmon và ba người bạn đồng hành đã bị bắt buộc phải nhảy dù ra khỏi máy bay. Nhờ chiếc địa bàn, Harmon đã tiến về hướng đông. Rừng nhiệt đới rậm rạp, đầy cây leo và gai góc. Chàng đã phải lội qua những đầm lầy ngập nước. Cuối cùng chàng đã phát hiện một con đường mòn qua bụi gai dầy đặc. Harmon đi theo con đường đó và gặp một túp lều của của một thổ dân. Người này đã chỉ cho chàng con đường về thành phố. Khi được hỏi làm thế nào mà tìm ra được lối thóat, trong khi những người khác bị chết đói hay bị thú dữ ăn thịt, thì Harmon trả lời: “Chúa Thánh Thần ngự trong linh hồn tôi. Tôi đã nhận được Chúa Thánh Thần trong ngày lãnh nhận bí tích Thêm Sức. Tôi vẫn hằng cầu xin Chúa Thánh Thần hướng dẫn tôi. Tôi cũng liên lỉ lần chuỗi Mân Côi. Tôi đã đọc hàng triệu lần “kính mừng Maria.” Tôi tin chắc rằng Chúa Thánh Thần và Đức Mẹ đã dẫn tôi về bình an”.

Trong kho tàng văn chương Ấn Giáo kể lại câu chuyện như sau: có một đệ tử đến thưa với vị linh đạo của mình: “thưa thầy, con muốn gặp Chúa.” Vị linh đạo chỉ đáp trả bằng một cái mỉm cười thinh lặng.

Ngày hôm sau, người môn sinh trở lại và bày tỏ cũng một ước muốn. Vị linh đạo vẫn mỉm cười tiếp tục giữ sự im lặng cố hữu của ông. Rồi một ngày đẹp trời nọ, ông đưa người thanh niên đến một dòng sông. Thầy trò cùng trầm mình xuống nước. Chờ cho người đệ tử cảm thấy hoàn toàn thoải mái trong dòng nước mát, bất thần vị linh đạo túm lấy anh và dìm xuống nước hồi lâu. Người thanh niên cố gắng vùng vẫy để trồi lên mặt nước. Lúc bấy giờ vị linh đạo mới hỏi anh: “khi bị dìm xuống nước như thế, con cảm thấy cần điều gì nhất?” Không một chút suy nghĩ, người đệ tử đáp: “thưa thầy, con cần có không khí để thở.” Không khí cần cho đời sống tự nhiên thế nào thì đời sống siêu nhiên cũng cần Thần Khí như vậy.

Anh chị em thân mến,

Sự sống của chúng ta là do Thiên Chúa ban tặng. Chính nhờ tham dự vào sự sống của Ngài mà chúng ta được sống. Bao lâu còn hơi thở là còn sống. Tắt thở là chết. Trong buổi đầu công trình tạo dựng. Thiên Chúa đã thổi hơi vào Ađam, con người đầu tiên, để Ađam có sự sống, để Ađam trở nên bạn hữu của Thiên Chúa. Chúa Giêsu Phục Sinh cũng đã lặp lại hành động ấy khi Ngài xuất hiện giữa các môn đệ và thổi hơi vào các ông và bảo: “Anh em hãy nhận lấy Thánh Thần” (Ga 20,22). Nhận lấy Thánh Thần là nhận lấy sự sống của Thiên Chúa, là nhận lấy tinh thần của Thiên Chúa. vì Thánh Thần là Thần Khí, là Hơi Thở của Thiên Chúa.

Ađam đã nhận được hơi thở của Thiên Chúa để sống vai trò nguyên tổ của loài người. Các môn đệ cộng đoàn Phục Sinh đã nhận được hơi thở của Thiên Chúa để làm chứng về Chúa Giêsu Kitô. Mỗi người chúng ta, cũng đã nhận được hơi thở của Thiên Chúa khi chúng ta được dìm trong Nước Thánh Tẩy và được xức dầu trong bí tích Thêm Sức. Hơi thở, sức sống, tinh thần của Thiên Chúa được “hà hơi” vào trong ta. Vấn đề là chúng ta có biết sống bằng hơi thở Thần Linh ấy như thế nào.

Cũng như nơi thể xác, để sống, chúng ta phải hít vào va thở ra. Hít vào chúng ta nhận được oxy và thở ra chúng ta đẩy thán khí ra ngoài, nhờ thế chúng ta đủ oxy để nuôi sống cơ thể. Cũng vậy, trong đời sống thiêng liêng, khi hít vào là chúng ta nhận được Thần Khí của Thiên Chúa và khi thở ra, chúng ta trút bỏ những lo âu phiền muộn và tội lỗi, do đó chúng ta cảm thấy thanh thản nhẹ nhõm. Thở ra hít và, hít vào thở ra, và cứ như thế, mỗi khoảnh khắc là một khoảnh khắc đổi mới. Mỗi nhịp thở là một nhịp đổi mới, dứt bỏ cái cũ, mở đường khởi đầu cho một cái mới và chúng ta sẽ đổi mới không ngừng. Đó chính là cách Chúa Thánh thần đổi mới chúng ta. Amen.

LM Giuse Đỗ Văn Thụy

Xem thêm

Lc 1,39-45

SUY NIỆM TIN MỪNG CHÚA NHẬT IV MÙA VỌNG, NĂM C, CỦA LM GIUSE ĐỖ VĂN THUỴ

CHÚA NHẬT 4 MÙA VỌNG NĂM C Cuộc Thăm Viếng của Đức Maria (Lc 1,39-45) …