Thánh Thần, Đấng dạy dỗ và nhắc nhở
SUY NIỆM LỄ CHÚA THÁNH THẦN HIỆN XUỐNG
(Ga 20, 19-23)
Khi đến giờ Ðức Giêsu qua khỏi thế gian này để về cùng Đức Chúa Cha, Người phán cùng các môn đệ nhiều điều. Người nói với họ về niềm tin, tình yêu và lòng mến (Ga 12, 44-50; 14, 1-6). Người trấn an các ông bằng cách để lại bình an cho họ, truyền dạy họ mến thương nhau, đồng thời kết hợp với Người như cành nho với thân nho, ở lại trong tình yêu của Chúa Cha (Ga 14; 15). Đặc biết là Người xin Chúa Cha ban cho các môn đệ “Đấng Phù Trợ khác ” (Ga 14, 16) để ở với các ông luôn mãi.
Và một lần nữa: “Thần Khí sự thật sẽ dẫn anh em tới sự thật toàn vẹn” (Ga 16, 13). Ngài sẽ không làm tất cả cùng một lúc, hoặc một lần cho mãi mãi, mà là khi có tình huống phát sinh. Trước khi dứt khoát từ giã các môn đệ lên Trời, Đấng Phục Sinh đã trấn an các môn đệ về sự trợ giúp của Đấng Bảo Trợ: “Anh em sẽ nhận được sức mạnh của Thánh Thần khi Ngài ngự xuống trên anh em. Bấy giờ anh em sẽ là chứng nhân của Thầy tại Giêrusalem, trong khắp các miền Giuđê, Samari cho đến tận cùng trái đất“. (Cv 1, 8).
Chúa Giêsu nói : “Thánh Thần mà Cha sẽ sai đến nhân danh Thầy, sẽ dạy các con mọi sự và nhắc nhớ cho các con tất cả những gì Thầy đã nói với các con” (Ga 14, 26). Ðây là điều Chúa Thánh Thần làm: Ngài dạy dỗ và nhắc nhớ điều Chúa Giêsu đã nói.
Thánh Thần dạy dỗ
Câu hỏi được đặt ra : Chúa Thánh Thần dạy chúng ta sự gì?
Chúa Giêsu cho chúng ta câu trả lời : Chúa Thánh Thần sẽ dạy chúng ta cách yêu mến Chúa và tuân giữ các giới răn của Chúa, để chúng ta khỏi yêu mến Chúa mà không giữ các giới răn của Chúa. Chúa Thánh Thần sẽ dạy chúng biết phải làm gì và làm từ đâu. Chính Chúa Giêsu nói: “Nếu các con yêu mến Thầy thì hãy tuân giữ các giới răn của Thầy” (Ga 14, 15). Chúa Thánh Thần nhắc nhở chúng ta rằng nếu không có tình yêu, thì làm gì cũng chỉ uổng công vô ích. Chúng ta không thể tạo ra tình yêu, vì chỉ có Thiên Chúa là Tình Yêu còn chúng ta là kẻ có tình yêu. Tình yêu là hồng ân do Chúa tặng ban. Chính Thánh Thần tình yêu đặt trong chúng ta tình yêu. Chính Ngài làm cho chúng ta cảm thấy được yêu mến và dạy chúng ta yêu mến. Ngài là “động cơ” đời sống liêng của chúng ta. Chúa Thánh Thần đốt lên trong tâm hồn người tín hữu lòng sốt sáng kính mến Chúa.
Chúa Thánh Thần là Đấng hướng dẫn
Ngoài việc dạy dỗ bảo ban, Chúa Thánh Thần còn hướng dẫn chúng ta như thánh Phaolô giải thích : “Những người được Chúa Thánh Thần hướng dẫn không sống theo xác thịt nhưng theo thần trí” (Rm 8,14). Đứng trước những ngã rẽ của cuộc đời, Chúa Thánh Thần hướng dẫn chúng ta đi con đường tốt nhất cần theo. Vì thế, điều quan trọng là biết phân định tiếng nói của Thánh Thần và tiếng nói của ác thần.
Sách Công vụ Tông đồ cho chúng ta thấy một Giáo hội từng bước được “Thánh Thần hướng dẫn” những bước đầu tiên trong lịch sử . Sự hướng dẫn của Ngài được thực hiện không chỉ trong những quyết định lớn mà còn trong những điều nhỏ bé hơn. Phaolô và Timôthê muốn rao giảng phúc âm trong tỉnh Asia, nhưng “Thánh Thần ngăn cản họ”; họ chuẩn bị tiến về Bithynia, nhưng có lời chép rằng “Thần Khí Ðức Giêsu không cho phép” (Cv 16, 6). Chúa Thánh Thần đã thúc giục Giáo hội sơ khai rời khỏi Châu Á để hướng tới một lục địa mới, Châu Âu (x. Cv 16, 9). Thánh Phaolô đi xa đến mức tự xác định mình, trong các lựa chọn của mình, là “tù nhân của Thần Khí” (Cv 20, 22).
Khi các Tông đồ ở Giêrusalem phải quyết định chào đón những dân ngoại vào cộng đồng mà không buộc họ phải cắt bì và tuân thủ tất cả luật pháp Môise, được thúc đẩy và truyền đạt như thế nào? Nó được giải quyết bằng những lời mở đầu phi thường này: “Thánh Thần và chúng tôi đã quyết định …” (Cv 15, 28).
Chúa Thánh Thần không bao giờ nói với chúng ta rằng trong hành trình mọi sự đều thuận buồm xuôi gió. Không, Chúa Thánh Thần sửa chữa lỗi lầm của chúng ta, làm cho chúng ta lo buồn đau đớn, khóc lóc vì tội lỗi chúng ta. Ngài thúc giục chúng ta thay đổi, gia tăng sức mạnh để chúng ta chiến đấu chống lại sự gian dối và lối sống hai mặt, dù điều này đòi nhiều vất vả, chiến đấu trong nội tâm và hy sinh. Ác thần thúc đẩy chúng ta luôn làm điều chúng ta thích. Chúa Thánh Thần muốn chúng ta cùng nhau, đồng hành.
Chúa Thánh Thần là Đấng nhắc nhớ
Chúa Giêsu đã nói với các môn đệ bao nhiều điều, nhưng vẫn còn bao điều cần phải nói, hiện thời họ không thể lĩnh hội được, họ đã nghe nhiều, nhưng hiểu chẳng được bao nhiêu, phải chờ Chúa Thần Thần đến (x. Ga 16,12). Chỉ khi có Chúa Thánh Thần, họ mới nhớ lại và hiều là vì Chúa Thánh Thần làm cho họ nhớ lại và hiểu.
Chính Chúa Thánh Thần thực hiện điều ấy, đưa con người từ tình trạng “nghe nói” đến sự nhận thức bản thân về Chúa Giêsu, đi vào trong tâm hồn. Như thế, Chúa Thánh Thần làm thay đổi cuộc sống: Ngài làm cho những tư tưởng của Chúa Giêsu trở thành những tư tưởng của người nghe. Và điều này nhắc nhớ cho chúng ta những lời của Chúa Giêsu.
Quả thật, nếu không có Thánh Thần nhắc nhớ thì đức tin trở thành điều bị quên lãng. “Lạy Chúa Thánh Thần, xin Ngài ngự đến, lạy Cha kẻ cơ bần, xin Ngài ngự đến; lạy Đấng an ủi tuyệt vời, xin ngự đến. Xin Ngài rửa sạch điều nhơ bẩn, tưới gội chỗ khô khan, và chữa cho lành nơi thương tích. Uốn nắn điều cứng cỏi, sưởi ấm chỗ lạnh lùng, chỉnh đốn lại chỗ trật đường…” (Ca tiếp liên). Nhất là lạy Chúa Thánh Thần, xin Ngài ngự đến, xin nhắc nhớ Chúa Giêsu cho chúng con, xin soi sáng tâm hồn chúng con.
Lạy Ðức Trinh Nữ Maria, đầy tràn Chúa Thánh Thần, xin đốt lên trong chúng con ước muốn cầu xin Chúa Thánh Thần. Amen.
Lm. Antôn Nguyễn Văn Độ
Trả lờiChuyển tiếp
|