“Chị được tha nhiều, vì chị đã yêu nhiều”.
(2 Sm 12,7-13; Gl 2,16-21; Lc 7,36 – 8,3)
Tin Mừng Luca 7,36-8,3:
36 Có người thuộc nhóm Pha-ri-sêu mời Đức Giê-su dùng bữa với mình. Đức Giê-su đến nhà người Pha-ri-sêu ấy và vào bàn ăn.37 Bỗng một phụ nữ vốn là người tội lỗi trong thành, biết được Người đang dùng bữa tại nhà ông Pha-ri-sêu, liền đem theo một bình bạch ngọc đựng dầu thơm.38 Chị đứng đằng sau, sát chân Người mà khóc, lấy nước mắt mà tưới ướt chân Người. Chị lấy tóc mình mà lau, rồi hôn chân Người và lấy dầu thơm mà đổ lên.
39 Thấy vậy, ông Pha-ri-sêu đã mời Người liền nghĩ bụng rằng: “Nếu quả thật ông này là ngôn sứ, thì hẳn phải biết người đàn bà đang đụng vào mình là ai, là thứ người nào: một người tội lỗi! “40 Đức Giê-su lên tiếng bảo ông: “Này ông Si-môn, tôi có điều muốn nói với ông! ” Ông ấy thưa: “Dạ, xin Thầy cứ nói.”41 Đức Giê-su nói: “Một chủ nợ kia có hai con nợ: một người nợ năm trăm quan tiền, một người năm chục.42 Vì họ không có gì để trả, nên chủ nợ đã thương tình tha cho cả hai. Vậy trong hai người đó, ai mến chủ nợ hơn? “43 Ông Si-môn đáp: “Tôi thiết tưởng là người đã được tha nhiều hơn.” Đức Giê-su bảo: “Ông xét đúng lắm.”
44 Rồi quay lại phía người phụ nữ, Người nói với ông Si-môn: “Ông thấy người phụ nữ này chứ? Tôi vào nhà ông: nước lã, ông cũng không đổ lên chân tôi, còn chị ấy đã lấy nước mắt tưới ướt chân tôi, rồi lấy tóc mình mà lau.45 Ông đã chẳng hôn tôi một cái, còn chị ấy từ lúc vào đây, đã không ngừng hôn chân tôi.46 Dầu ô-liu, ông cũng không đổ lên đầu tôi, còn chị ấy thì lấy dầu thơm mà đổ lên chân tôi.47 Vì thế, tôi nói cho ông hay: tội của chị rất nhiều, nhưng đã được tha, bằng cớ là chị đã yêu mến nhiều. Còn ai được tha ít thì yêu mến ít.”48 Rồi Đức Giê-su nói với người phụ nữ: “Tội của chị đã được tha rồi.”49 Bấy giờ những người đồng bàn liền nghĩ bụng: “Ông này là ai mà lại tha được tội? “50 Nhưng Đức Giê-su nói với người phụ nữ: “Lòng tin của chị đã cứu chị. Chị hãy đi bình an.”
Sau đó, Đức Giê-su rảo qua các thành phố, làng mạc, rao giảng và loan báo Tin Mừng Nước Thiên Chúa. Cùng đi với Người, có Nhóm Mười Hai2 và mấy người phụ nữ đã được Người trừ quỷ và chữa bệnh. Đó là bà Ma-ri-a gọi là Ma-ri-a Mác-đa-la, người đã được giải thoát khỏi bảy quỷ,3 bà Gio-an-na, vợ ông Khu-da quản lý của vua Hê-rô-đê, bà Su-san-na và nhiều bà khác nữa. Các bà này đã lấy của cải mình mà giúp đỡ Đức Giê-su và các môn đệ.
Suy Niệm:
Tình yêu cứu độ và tha thứ của Thiên Chúa là chủ đề của phụng vụ lời Chúa hôm nay, và cũng là chủ đề lớn trong tin mừng Luca. Tin Mừng Luca được gọi là tin mừng của Lòng Thương Xót Chúa: Thiên Chúa yêu thương con người và nhất là những con người tội lỗi, nghèo khổ, những người bé nhỏ. Luca đã ghi lại 3 dụ ngôn về lòng thương xót của Thiên Chúa. Dụ ngôn con chiên lạc bị mất Lc 15,4-7). Thiên Chúa bỏ 99 con chiên đi tìm con chiên lạc. Dụ ngôn đồng bạc bị mất (15,8-10). Thiên Chúa đi tìm những gì đã bị đánh cắp, Ngài muốn cứu mọi người. Dụ ngôn người Cha nhân hậu (15,11-32). Thiên Chúa là Cha nhân từ đón nhận người con hoang đàng trở về. Cụ thể trình thuật tin mừng về người phụ nữ tội lỗi gặp Chúa Giêsu trong nhà ông Simon, một người biệt phái ở Bêtania hướng chúng ta về tình yêu cứu độ và tha thứ của Thiên Chúa được thực hiện qua Đức Giêsu: “Tội của chị rất nhiều, nhưng đã được tha, vì chị đã yêu mến nhiều”.
Tha thứ luôn là cao điểm của tình thương Thiên Chúa luôn bao dung tha thứ, khi con người biết ăn năn sám hối. Có thể nói Tha thứ là bản chất của Thiên Chúa, bởi Thiên Chúa là tình yêu.
- Vua David đã phạm nhiều tội nặng: ngoại tình với bà Bersabê, giết Uria, âm mưu cướp vợ của tướng quân Uria, gian dối giấu tội trước tiên tri Nathan. Tội của ông rất nặng, nhưng đã được Thiên Chúa tha thứ, vì đã ăn năn sám hối, thú nhận tội lỗi đã phạm. Vua David nói với Nathan: “Tôi đã phạm tội cùng Thiên Chúa”. Nathan nói với David: “Thiên Chúa đã tha tội cho vua rồi”. Tâm tình sám hối của Vua David được biểu lộ trong thánh vịnh 50 của ngài:
“Lạy Thiên Chúa, xin lấy lòng nhân hậu xót thương con. Mở lượng hải hà xóa tội con đã phạm, xin rửa con sạch hết lỗi lầm. Tội lỗi con xin Ngài thanh tẩy”.
- Người phụ nữ tội lỗi trong Tin Mừng: chị là cô gái mại dâm “trong thành ai cũng biết”. Nghề mại dâm chuyên nghiệp đã làm nhiều người khác phạm tội với chị, làm tan nát gia cang, phá vỡ hạnh phúc gia đình của nhiều người. Tội của chị là tội nặng ai cũng biết. Nhưng chị đã bày tỏ lòng sám hối công khai trong bữa tiệc, trước mặt mọi người. Chị không tiếc bình dầu thơm, đổ dầu lên chân Chúa, khóc than thân phận tội lỗi của mình, lấy tóc thay khăn lau chân Chúa, hôn chân Chúa… Tất cả việc làm của chị biểu lộ đức tin mãnh liệt và lòng yêu mến chân thành vào Đức Giêsu như Ngài đã nói chính xác về cuộc đời của nàng: “Tội của chị rất nhiều, nhưng được tha hết vì chị yêu mến nhiều, còn ai được tha ít, thì yêu mến ít”. (Lc 7,47).
Yêu nhiều thì được tha nhiều: yêu là nguyên nhân của sự tha thứ. Được tha nhiều thì càng yêu nhiều: yêu là kết quả của tha thứ.
Càng sống yêu thương, tôi càng dễ nhận ra Chúa hiện diện trong tôi. Những lúc từ chối tình yêu, tâm hồn tôi trở nên trống vắng và cô đơn, tôi trở nên ích kỷ, xa rời Thiên Chúa và mọi người.
Như vua David, như người phụ nữ tội lỗi trong Tin Mừng, tất cả đều là tội nhân. Điều quan trọng là biết nhìn ra tội lỗi của mình đã phạm, ăn năn sám hối để Thiên Chúa tha thứ. Sau đó mau mắn đáp trả lại tình thương của Thiên Chúa, để đổi mới cuộc đời. David đã trở thành vị Vua thánh thiện. Người phụ nữ tội lỗi chính là Maria Madalena, đã trở nên người môn đệ nhiệt thành của Chúa Giêsu, người nữ đầu tiên loan báo Tin Mừng Chúa Phục Sinh.
Xin đưa ra một vài nhận định thực tế trong cuộc sống xã hội hôm nay. Cây đèn cũ sửa chữa lại sẽ sử dụng tốt. Quẳng đi một món đồ hư thì dễ hơn sửa nó lại rất nhiều. Đối với con người cũng thế: kết án, dán lên con người lầm lỗi một nhãn hiệu rồi quẳng vào tù thì quá dễ. Nhưng làm thân với họ, tìm hiểu họ, giúp họ thay đổi nên tốt là việc rất khó.
Ông Simon trong Tin Mừng là người biệt phái ghét người tội lỗi, loại bỏ người bất nhân. Người nữ tội lỗi là thứ bỏ đi, không đáng cứu… Những người như ông Simon rất nhiều trong thời đại chúng ta. Họ không tin rằng con người có thể sửa đổi. Vì thế họ không cho kẻ tội lỗi có cơ hội trỗi dậy, canh tân và vươn lên. Một nền văn minh không tin vào sự cứu rỗi là một nền văn minh không có hy vọng. Sống không có hy vọng thì sống như chết.
Thiên Chúa yêu thương tội nhân và luôn sẵn sàng tha thứ để con người được cứu độ. Tình yêu của Thiên Chúa khỏa lấp mọi tội lỗi của nhân loại: “Ở đâu tội lỗi đầy tràn, ở đấy ân sủng Chúa càng chan chứa”.
Madeleine Daniélou đã viết:
“Tha thứ thật sự là hành động thần linh mà chúng ta chỉ học được từ nơi Thiên Chúa. Vâng, có thể nói: lỗi lầm là của con người và tha thứ là của Thiên Chúa”.
Tin vào Thiên Chúa luôn yêu thương là điều kiện được tha thứ như Đức Giêsu đã phán dạy:
“Lòng tin của chị đã cứu chị, hãy đi bằng an”. (Lc 7,50). Chính lòng tin đã đem lại ơn tha thứ, và ơn tha thứ làm đổi mới tội nhân để họ luôn bước đi trong bình an.
Thái độ của Chúa Giêsu đối với người phụ nữ tội lỗi dạy chúng ta phải biết nhận ra những điều tốt nơi anh em và yêu thương những người tội lỗi, mặc dù không thỏa hiệp với tội lỗi. Tội lỗi chỉ có thể cứu chữa bằng yêu thương. Kết án không bao giờ giải thoát con người nên tốt được.
Lạy Chúa, xin cho con biết khiêm tốn nhận ra những lỗi lầm của mình và mau mắn sám hối để được Chúa tha thứ và được bình an trong cuộc sống.
LM. GIUSE NGUYỄN VĂN NAM