Những môn đệ đầu tiên
(Mc 1, 14-20)
Khi bắt đầu thời kỳ công khai lên đường thi hành sứ vụ, việc đầu tiên Chúa Giêsu làm là tuyển chọn một số môn đệ nòng cốt để tiếp tay và nối gót Người rao giảng Tin Mừng và xây dựng Hội Thánh.
Đây là một nhiệm vụ vô cùng quan trọng nhưng cũng đầy gian nan thử thách, nên cần phải tuyển cho được những ứng viên phù hợp.
– Trong các thành phần Dân Chúa, chúng ta thấy nổi bật nhất là các Tư Tế ở Đền Thờ Giêrusalem. Họ là những người ngày đêm ứng trực trong đền thờ lo việc tế lễ thờ phượng Thiên Chúa. Xem ra họ là những ứng viên sáng giá nhất cho công cuộc loan báo Tin Mừng và xây dựng Hội Thánh. Thế nhưng Chúa Giêsu đã không chọn bất cứ ai trong số các vị ấy làm tông đồ xây dựng Hội Thánh Người.
– Kế đó, thành phần Luật Sĩ là những người học rộng và thông thạo Thánh Kinh. Có ai xứng đáng hơn họ trong việc giải thích và loan truyền Lời Chúa? Có ai giàu kiến thức về đạo lý bằng họ? Thế nhưng Chúa Giêsu cũng không chọn một ai trong số các vị ấy làm tông đồ của Người.
– Thành phần thứ ba cũng rất sáng giá là các người Biệt Phái. Họ giữ luật rất nhiệm nhặt, có đời sống đạo rất nghiêm túc. Những người như thế rất xứng đáng đứng vào hàng ngũ lãnh đạo Dân Chúa. Thế nhưng Chúa Giêsu cũng không chọn bất cứ người Biệt Phái nào làm tông đồ cho Người.
Như vậy, Chúa Giêsu đã không chọn những người có địa vị trong xã hội, những người giàu sang quyền quý hay những bậc trí thức làm môn đệ đầu tiên của Người, nhưng lại chọn gọi những người chài lưới.
Tại sao Chúa Giêsu lại chọn các ngư phủ làm môn đệ đầu tiên?
Các ngư phủ là những người dạn dày sương gió. Họ quen chịu giá lạnh giữa biển khơi; từng trải qua những đêm tối giữa sóng gió trập trùng; không sợ đói, không sợ khát; không sợ bão tố cuồng phong, không sợ cảnh chơi vơi giữa ba đào sóng gió. Nói chung, họ có khả năng vượt qua mọi khó khăn, gian khổ để đạt cho bằng được nguyện vọng của mình.[1] Chính vì thế nhiều học giả đã nêu lên những đức tính của người ngư phủ:
1.Nhẫn nại
Kiên nhẫn chờ cá cắn; không kiên nhẫn chờ đợi, hay thay đổi, không bao giờ bắt được cá. Chài lưới cá đã khó, mà chài lưới người còn khó hơn. Việc rao giảng, dạy dỗ thường không có kết quả ngay. Phải kiên nhẫn chờ đợi, không bao giờ được nản chí.
2.Can đảm
Như một bô lão Hy Lạp xưa đã cầu xin để các thần linh phù trợ: “Thuyền của tôi thì nhỏ bé quá mà đại dương lại mênh mông vô bờ”. Phải sẵn sàng đối diện với sóng gió bão táp hiểm nguy của đại dương.
3.Tinh ý
Người chài lưới khôn ngoan biết khi nào quăng câu thả lưới, khi nào không. Người giảng, dạy dỗ cũng phải tinh ý, tinh mắt, khi nào người ta sẵn sàng nghe, khi nào họ tỏ dấu mệt mỏi; khi nào sự thật có thể đánh động lòng họ, khi nào sự thật chỉ làm họ chai đá hơn; khi nào phải nói khi nào không.
4.Dùng đúng mồi
Mỗi thứ cá phải có những loại mồi khác nhau. Cá này thích mồi này, cá khác thích mồi khác. Người ngư phủ kinh nghiệm biết dùng thứ mồi nào để bắt cho được cá. Ông cũng biết sự hạn hẹp của mình, lãnh vực mình có thể làm, lãnh vực mình không thể làm.
6.Ấn mặt
Câu cá, thả lưới mà chường mặt ra, ngay cả bóng dáng, cũng khó lòng bắt được cá. Người rao giảng, dạy dỗ khôn ngoan, không được nói về mình mà phải nói về Chúa Giêsu. Mục đích không phải là hướng dẫn người khác nhìn vào mình mà nhìn vào Đấng Trên Cao.[2]
Chúng ta nhìn vào các môn đệ đầu tiên. Các ngài chỉ là những người bình thường, không thuộc hàng quí tộc, không có học thức cũng không giàu có. Các ngài chỉ là ngư dân, nghĩa là những con người tầm thường, bình dị. Chưa hề có ai tin tưởng vào những con người bình thường như Chúa Giêsu. George Bernard Shaw có lần nói “Tôi chưa hề nghĩ gì về giai cấp công nhân, ngoại trừ muốn xóa bỏ nó đi để thay vào bằng những người nhạy cảm”. Trong quuyển “The patrician”, John Galsworthy ký thác lời cho một nhân vật của ông: “Quần chúng, tôi không ưa họ, tôi ghét sự ngu xuẩn đê tiện của họ, tôi ghét tiếng ồn ào của họ, ghét nhìn thẳng gương mặt họ, nó nhỏ mọn xấu xí làm sao ấy”. Chúa Giêsu không như vậy. Lincoln đã từng nói: “Đức Chúa Trời yêu thương giới bình dân, Ngài đã tạo ra họ thật đông đảo”. Dường như Chúa Giêsu muốn mời gọi “hãy giao cho tôi mười hai người tầm thường, và với chừng ấy, nếu họ tự hiến thân cho tôi, tôi sẽ thay đổi cả thế giới này.”
Đừng bao giờ chúng ta nghĩ quá nhiều về mình, nhưng hãy nghĩ đến những gì Chúa sẽ biến đổi chúng ta.
Lạy Chúa Giêsu, qua bí tích Rửa Tội, chúng con được trở thành con cái của Chúa và Chúa cũng mời gọi chúng con làm tông đồ cho Chúa trong xã hội hôm nay. Xin ban ơn giúp chúng con sẵn sàng vượt khó, dám đương đầu với mọi thách thức và sóng gió như các môn đệ đầu tiên hầu có thể chu toàn trọng trách mà Chúa và Hội Thánh trao phó cho chúng con. Amen.
LM Giuse Đỗ Văn Thụy
[1] Lm. Ignatiô Trần Ngà, CN 3B TN
[2] Lm. Giuse Phạm văn Tuynh,O.P,Theo Chúa Khitô (Quyển 2 (tập I) trg.190-191