Chính anh em là chứng nhân về những điều này
(Lc 24, 48)
Bài Tin mừng hôm nay thuật lại việc Chúa hiện ra với các Tông đồ sau khi Người đã Phục Sinh. Đây không phải là lần đầu tiên Chúa hiện ra với các ông. Trước đó Người đã hiện ra với Ông SiMon Phêrô, hiện ra với hai môn đệ trên đường Emmau. Chúa đến với các tông đồ, việc đầu tiên, Người muốn các ông đón nhận từ nơi Người sự bình an: “Bình an cho anh em “. Sau biến cố Thầy bị chết treo trên thập tự, các môn đệ quá sợ hãi chạy tứ tán vì sợ bị liên lụy. Cũng vì quá lo sợ nên người này dựa dẫm người kia, hỏi han nhau về tình hình thế sự, bàn tính với nhau về chuyện tương lai “biết ra sao ngày sau?”. Hiểu được tâm trạng của các ông đang bất an, lo lắng, Chúa đã nhân lúc các môn đệ trở lại Giê-ru-sa-lem, gặp nhóm mười một và các bạn hữu đang tụ họp nhau tại đó mà hiện ra với các ông. Chúa còn muốn nhân dịp này củng cố đức tin cho các ông, dù trong suốt những ngày Thầy trò rao giảng, nhiều lần Đức Giêsu đã loan báo cho các ông biết những điều viết về Người trong sách Luật Môsê, các sách Ngôn sứ và các Thánh Vịnh, nhưng các ông vẫn không hiểu được và không tin, hay nửa tin nửa ngờ.
Diễn tiến tâm trạng của các ông khi Chúa hiện ra trong bài Tin Mừng hôm nay, Thánh Luca đã phân tích rất kỹ. Khởi đi từ sự kinh hồn bạt vía, tưởng là thấy ma, đến mức Chúa phải trấn an :”Sao anh em lại hỏang hốt, sao còn ngờ vực trong lòng? Nhìn chân tay Thầy coi, chính Thầy đây mà! Cứ rờ xem, ma đâu có xương có thịt như anh em thấy Thầy có đây “. Các ông từ chỗ vẫn còn chưa tin, chuyển sang vì mừng quá, dẫn đến ngỡ ngàng. Cũng ngay lúc ấy, Người cùng ăn uống với các ông để các ông tin Người đã sống lại thật, và giữ đúng lời hứa khi gặp hai môn đệ trên đường Emmau là, sẽ gặp các ông tại Giê-ru-sa-lem.
Ngày hôm nay, chúng con có được lời chứng của các Thánh Sử để lại; có được “Lời Kinh Thánh chép rằng : Đấng Kitô phải chịu khổ hình, rồi ngày thứ 3, từ cõi chết sống lại; phải nhân danh Người mà rao giảng cho muôn dân, bắt đầu từ Giê-ru-sa-lem, kêu gọi họ sám hối để được ơn tha tội. Chính anh em là chứng nhân về những điều này “. Những Lời Đức Giêsu Kitô sau khi Phục sinh để lại không chỉ dành cho các Tông đồ, mà là cho hết mọi tín hữu. Các Thánh Tông đồ đã vâng nghe Lời Chúa, đã làm tròn sứ mạng Chúa trao. Phần con, con vẫn tự nhận là có phúc vì được thừa hưởng Đức tin do các Tông đồ truyền lại,nhưng việc rao giảng và làm chứng về việc Chúa đã sống lại thật, con có làm và sẵn sàng làm ?
Xin Lời Chúa giúp con nhìn lại đời sống Đức tin của mình. Con có thực sự vui mừng vì Chúa đã sống lại để con cũng được sống lại với Người? Trong đời sống hằng ngày, con có sống niềm vui Phục Sinh như các Tông đồ ngày ấy, là ra đi khỏi con người hằng lo sợ cho bản thân. Các Ngài dám đi đến mọi nơi, mọi chỗ rao truyền Tin Mừng của Chúa cho anh em và làm chứng Người đã sống lại thật?
Lời Chúa vẫn thôi thúc con: “Chính anh em là chứng nhân về những điều này”
Xin cho con biết vượt qua những sợ hãi, như sợ mất đi những vui thú đang có, sợ phải đơn độc trong cuộc chiến chống lại cái ác, cái xấu; sợ mình sống khác người, sợ phải mất mát chức quyền, địa vị; sợ phải mất quyền lợi cho bản thân, gia đình; sợ phải khép vào khuôn khổ; sợ phải sống . . . thánh thiện.
Xin cho con mạnh dạn sẵn sàng vượt qua nỗi sợ, dấn thân phục vụ Chúa, qua những người anh em con còn nhiều bất hạnh, thiếu thốn, bị lọai trừ trong xã hội. Có như thế Niềm vui Phục sinh mới thực sự có ý nghĩa trong cuộc đời con.
Lạy Chúa,
Xin Người ban thêm Đức tin cho con .
Fx Đỗ Công Minh .