Home / Suy Niệm Lời Chúa / Suy niệm Tin mừng Chúa nhật III Mùa Vọng, năm C, của Đỗ Công Minh

Suy niệm Tin mừng Chúa nhật III Mùa Vọng, năm C, của Đỗ Công Minh

Thưa Thầy, chúng tôi phải làm gì?

(Lc 3, 10)

     h4Niềm vui ngày Chúa đến đang cận kề lắm rồi. Nó không còn chỉ là cảm giác lâng lâng nhưng là những biểu hiện cụ thể trong đời sống chúng con. Các nhà thờ, nhà nguyện, đèn hoa đã giăng mắc. Lễ đài, máng cỏ cũng đang đựoc chuẩn bị. Cờ phướn đã tung bay. Bài Thánh ca đầu lễ Chúa nhật thứ ba mùa Vọng cũng mở đầu với lời mời gọi: ”Vui lên anh em hãy vui trong Chúa Trời, chớ sao cho cuộc đời thắm một niềm vui“ dựa theo thư Thánh Phao Lô Tông đồ: ”Vui lên anh em! Sao cho mọi người thấy anh em sống hiền hòa rộng rãi. Chúa đã gần đến“ (Bài đọc 2); “Reo vui lên,hỡi thiếu nữ Sion, hò vang dây đi nào! Nhà Israel…“ (Bài đọc 1). Và đỉnh điểm của ngày vui là hình ảnh dân chúng lũ lượt đến xin Gioan làm phép rửa như một ngày hội hành hương hôm nay, với đủ mọi thành phần dân Chúa: “Thưa Thầy, chúng tôi phải làm gì?“.

     Câu hỏi mọi người đặt ra cho Gioan cũng đang là một dấu hỏi lớn đặt ra cho con hôm nay. Con xin đặt mình trước mặt Chúa để xin được lắng nghe tiếng Chúa vọng lên trong con. Con xin thân thưa cùng Chúa: “Lạy Chúa Giêsu! Con phải làm gì để đón Chúa?”.

     Có lẽ không khó gì nếu lặp lại câu trả lời của Gioan. Thế nhưng, có một điều con giật mình, Thánh Gioan không bảo những người đến xin rửa tội là phải đến đền thờ đọc kinh, phạt tạ, mặc dầu đó là những điều đạo đức nên làm, nhưng không là điều cốt yếu. Điều cốt yếu Ngài nêu lên là phải thể hiện Đức tin một cách cụ thể, bằng hành động rất thiết thực với anh em đồng lọai: ”Ai có hai áo hãy cho người không có, ai có của ăn cũng hãy làm như vậy“.

     Đức Thánh Cha Phanxicô trong thời gian vừa qua đã đi đến nhiều quốc gia từ Á Châu, Mỹ Châu rồi mới đây là Phi Châu. Qua những chuyến đi này, Ngài đã gặp gỡ biết bao người đang phải khổ đau. Một em bé tại Philiphin đã khóc khi gặp Ngài. Ngài đã từng ôm hôn một người đàn ông với bộ mặt kinh dị tưởng như không ai dám  đến gần, thậm chí nhìn đến. Ngài đã vào các nhà tù để đem đến cho các tù nhân niềm hy vọng và sự sống lại về niềm tin vào cuộc đời. Ngài đã đến với các dân tộc Châu Phi đang có những hận thù chia rẽ nhau, đang có chiến tranh tương tàn với nhau, để kêu gọi họ hãy chung sống hòa bình, hãy mở lòng đón nhận lòng xót thương của Thiên Chúa và thể hiện lòng thương xót lẫn nhau. Ngài đã khiến một vị Tổng Thống tự mình hối lỗi công khai trước Đấng tối cao và trước những người  dân của mình, xin được tha thứ. Tất cả những điều ấy, chẳng ai bảo Ngài phải làm. Nhưng chính là sự thôi thúc của Thiên Chúa qua lời nhắc nhở của Vị Tiền hô trong Tin Mừng: “Thưa Thầy, chúng tôi phải làm gì?”, Ngài đã lên đường.

     Lạy Chúa,

     Lời Thánh Gioan mãi mãi là một lời nhắc nhở con. Tin vào Chúa con phải thể hiện đời sống chia sẻ, biết quan tâm đến những nhu cầu cấp thiết của người sống quanh mình, hầu mọi người đều được hưởng niềm vui có Chúa ở cùng. Không đòi hỏi người khác cung phụng, không hà hiếp ai, không bóc lột ai. Chính từ cách sống ấy dẫn đến mọi người chúng con trở thành anh chị em với nhau, trở thành những người con Chúa  đích thực.

     Xin cho con luôn biết lắng nghe và đáp trả lời dạy của vị Tiền hô, chính là lắng nghe, đáp trả tiếng Chúa trong thẳm sâu tâm hồn. Bằng cách mỗi ngày dành ít phút tĩnh lặng khi đêm về hay lúc trời sáng tinh mơ hướng lòng lên cùng Chúa, để biết phải làm gì trong cuộc sống mỗi ngày của con.

     ”Lạy Chúa, con phải làm gì để đón Chúa đến với con?“. AMEN.

Fx Đỗ Công Minh

Xem thêm

Ga 18, 33 - 37a

SUY NIỆM TIN MỪNG CHÚA NHẬT XXXIV THƯỜNG NIÊN- LỄ CHÚA KITÔ VUA VŨ TRỤ, NĂM B, CỦA LM ANTÔN NGUYỄN VĂN ĐỘ

Chúa là Vua SUY NIỆM LỄ CHÚA KITÔ VUA VŨ TRỤ – B (Ga 18, 33 – 37) Chu kỳ …