CN 2A MV
Hãy Sám Hối
(Mt 3,1-12)
Dân Do Thái đã trông chờ, cho đến ngày nay vẫn đang trông chờ Đấng Mêsia. Dân Do Thái tin rằng họ là dân được tuyển chọn. Họ tin tưởng Thiên Chúa sẽ can thiệp để giải cứu dân Ngài.
Họ trông mong Đấng Mêsia sẽ đem đến hòa bình cho cả thế giới, chính vì thế họ mong đợi một vị tướng lãnh vô địch, sẽ cầm đầu quân đội quốc gia Do Thái đi chinh phục cả thế giới để đem hòa bình cho mọi dân tộc.
Họ tưởng Gioan là Đấng Mêsia, nhưng ông trả lời: “Tôi không phải là Đấng Kitô”
Họ lại hỏi ông có phải là Êlia không? Dân Do Thái tin rằng, trước khi Đấng Mêsia giáng lâm, Êlia sẽ trở lại để loan báo trước, và chuẩn bị cho thế gian tiếp đón Ngài. Đặc biệt Êlia đến để dàn xếp mọi bất hòa; ông sẽ định những gì, những ai là thanh sạch hay không thanh sạch. Ông sẽ phân chia đâu là người Do Thái, đâu là người ngoại; ông sẽ đem lại đoàn kết, hòa thuận cho các gia đình từng xa lạ với nhau. Họ tin tưởng điều đó đến nỗi luật xưa của dân Do Thái ghi rằng số tiền bạc và của cải đang tranh chấp, hoặc bất cứ tài sản nào bị xem là vô chủ đều phải “chờ cho đến chừng nào Êlia đến”.
Gioan Tẩy Giả đã phủ nhận vinh dự đó, nhưng ông xác định rằng ông là người dọn đường cho Đấng Mêsia: Đấng đến sau tôi thì quyền thế hơn tôi, Người sẽ làm Phép Rửa cho anh em bằng Thánh Thần và bằng lửa.
Quả thật khi Gioan tẩy Giả xuất hiện bên giòng sông Giođan, dân chúng rất phấn khởi. Gioan bắt đầu sứ mạng của ông tại một địa điểm không xa Biển Chết. Đó là tụ điểm của những đoàn hành hương và các du khách từ khắp nơi trên thế giới đến và là một nơi tuyệt hảo để mọi người gặp gỡ nhau và trao đổi những tin tức thế giới. Vì thế đó cũng là một nơi lý tưởng để Gioan Tẩy Giả bắt đầu rao giảng và làm phép rửa. Sứ điệp Gioan thật rõ ràng: “ anh em hãy sám hối vì Nước Trời đã đến gần”.
Trong tiếng Hy Lạp chữ sám hối, metanoia, vừa có nghĩa một cảm xúc hối tiếc về những tội lỗi quá khứ làm xúc phạm đến Thiên Chúa, vừa là việc xét mình tỉ mỉ những tội đã phạm, từng tội một, để xin Chúa tha thứ, vừa là một sự đòi hỏi hoán cải sâu xa trong tâm trí và cuộc sống.
Sự biến đổi cuộc sống là dấu chỉ của lòng sám hối đích thật. Phải thay đổi cách suy nghĩ, cách cư xử, và cách hành động. Giáo Hội vừa thánh thiện, vừa gồm những tội nhân. Như một thành phần trong Giáo Hội, chúng ta chưa là thánh, nhưng đang được kêu gọi để trở nên thánh, và luôn được mời gọi để thay đổi. Nhưng trong quá trình hoán cải, giống như thánh Augustinô, đôi khi chúng ta cũng có khuynh hướng cầu xin với Chúa: “Lạy Chúa, xin hãy thay đổi con, nhưng xin thay đổi con từ từ thôi”. Chúng ta cũng còn muốn giữ lại một điều gì đó dính bén với tật xấu, thói quen tội lỗi và trần gian. Sự do dự chần chừ trong việc thay đổi cuộc sống như thế thường xảy ra trong đời sống thiêng liêng của con người và nhiều khi chưa quan tâm đến lời kêu mời của Gioan Tẩy Giả.
Ngày xưa, có một con chim đại bàng kiêu ngạo, đậu trên thân cây chuối, mà người ta cắt bỏ, trôi bồng bềnh trên một con sông chảy xiết. Con chim to ấy dường như không để ý đến một thác nước khổng lồ ở phía trước.
Thình lình có một thợ săn đi xuống dọc theo bờ sông. Nhìn thấy con chim to đậu trên thân cây chuối, ông vỗ tay và gào to: “này này, bay đi, nguy hiểm ở phía trước!” Con chim đại bàng uể oải quan sát và nhún vai bằng đôi cánh to của nó như thể muốn nói: “đừng lo lắng cho tôi, tôi biết tôi phải àm gì”.
Vì thân cây chuối mỗi lúc càng trôi gần đến thác nước, người thợ săn càng gào to và ra dấu rối rít: “này, có một thác nước ở phía trước đấy!” Một lần nữa con đại bàng tự mãn lại nhún vai.
Đúng lúc đó, con đại bàng nhìn xuống và thấy thân cây chuối đã trôi đến bờ của thác nước, chỗ mí nước đổ xuống. Nó vươn rộng đôi cánh và chuẩn bị bay lên, nhưng nó không thể bay lên được. Những móng vuốt sắc bén của nó đã cắm sâu vào thân của cây chuối. Thế là nó nhào xuống thác nước, tàn đời một con chim tự mãn, không biết quan tâm đến lời cảnh báo.
Qua bài Tin Mừng hôm nay, chúng ta hãy lắng nghe lời kêu mời của Gioan “hãy sám hối” như quyết tâm của một triết gia Ấn Độ khi nhìn lại quãng đời của mình và đã tâm sự như sau:
– Lúc còn trẻ, tôi là một người có đầu óc cách mạng. Lời cầu nguyện duy nhất của tôi là dâng lên Thiên Chúa là: Lạy Chúa, xin ban cho con nghị lực để con thay đổi thế giới.
– Đến tuổi trung niên, tôi mới nhận ra rằng một nửa đời người của tôi đã đi qua mà tôi chưa thấy thay đổi được một người nào. Lúc đó, tôi mới cầu nguyện với Thượng Đế: Lạy Chúa, xin cho con được biến cải tất cả những người con gặp gỡ hằng ngày. Và như vậy là con mãn nguyện rồi.
– Nhưng giờ đây, tóc đã bạc, răng đã long, ngày tháng còn lại chỉ còn đếm trên đầu ngón tay, tôi mới nhận ra rằng tôi đã khờ dại biết chừng nào. Giờ đây, tôi chỉ biết cầu nguyện như sau: Lạy Chúa, xin ban cho con được thay đổi chính mình con. Amen.
Lm Giuse Đỗ văn Thuỵ