Các con chớ áy náy về ngày mai
(Mt 6, 24-34)
Lời Chúa đến với chúng ta hôm nay: Các con chớ áy náy về ngày mai,
nhưng hầu như những gì chúng ta đang suy nghĩ đều hướng về tương lai.
Nếu có một lúc nào đó chúng ta thử dành đôi chút thời gian để nhìn lại những suy nghĩ của mình trong một ngày, chúng ta sẽ thấy ra được nhiều điều thú vị.
Hầu hết những gì chúng ta suy nghĩ dường như đều hướng về tương lai hoặc quay lại với quá khứ.
Tư tưởng của chúng ta có thói quen bị cuốn hút trở về những gì đã trôi qua mà chúng ta cho là tốt đẹp hơn hiện nay;
hoặc là mơ mộng vươn đến tương lai với những viễn ảnh mà ta hy vọng là sẽ vượt xa hiện tại.
Những tư tưởng này làm cho chúng ta thích thú, và nhất là nó giúp chúng ta tránh né không phải đối mặt với những khó khăn đang xảy ra trong hiện tại.
Vì thế, chúng ta không lấy làm lạ khi mỗi lần gặp khó khăn thì dường như người ta lại càng hay nghĩ nhiều về quá khứ.
Những điều chúng ta mang nặng trong lòng nhiều nhất thường cũng là những điều đã qua. Có những việc trôi qua hàng đôi ba mươi năm, nhưng mỗi khi gặp điều gì nhắc đến, ta lại nhớ về nó như mới xảy ra hôm nào.
Rồi những lo toan, tính toán của chúng ta thì chắc chắn là hoàn toàn rơi vào tương lai. Những dự định, những mong muốn… tất cả đều hoàn toàn chưa có mặt trong hiện tại.
Và chúng ta tồn tại, sinh hoạt một cách tự nhiên nhờ vào những tư tưởng quay trở về với quá khứ hoặc hướng đến tương lai vô tận.
Điều đó không có gì sai trái.
Quá khứ đã trải qua cho chúng ta kinh nghiệm, và phần lớn xã hội loài người được tổ chức tốt hơn nhờ vào kinh nghiệm.
Tương lai cho chúng ta hy vọng, nhờ vào hy vọng chúng ta có được sức mạnh để vượt qua những khó khăn hôm nay.
Tuy nhiên, điều quan trọng ở đây là chúng ta thường lầm lẫn giữa mục đích và phương tiện.
Kinh nghiệm quá khứ và hy vọng tương lai là những phương tiện giúp ta sống tốt hơn, nhưng bản thân cuộc sống lại chính là hiện tại.
Chúng ta không thể thay đổi quá khứ và
Chúng ta cũng không nắm vững được tương lai.
Ta biết rõ rằng, dù có lo xa đến đâu, chỉ một biến cố nhỏ xảy ra, là mọi kế hoạch và mọi bảo đảm đều không còn diễn tiến đúng như dự định.
Thực sự ta không thể lập chương trình cho đời mình, nhưng chỉ có thể đón nhận qua từng giây phút trong hiện tại.
Tóm lại: điều duy nhất thuộc về ta, là giây phút hiện tại.
Đó là nơi duy nhất ta có thể thật sự thực hiện những động tác tự do.
Chỉ trong giây phút hiện tại ta mới thực sự tiếp xúc với thực tế.
Đôi khi chúng ta quá chú trọng đến tính chất thoáng qua của giây phút hiện tại, và kết quả là cả quá khứ lẫn tương lai đều không còn thực sự thuộc về ta. Nhưng nếu chúng ta biết đặt mình trong viễn cảnh của đức tin và đức cậy Kitô giáo, thì giây phút hiện tại sẽ đến với chúng ta như một ân sủng phong phú, và một niềm trợ lực bao la.
Giây phút hiện tại trước hết là giây phút có Chúa hiện diện:
“Thầy sẽ ở với anh em mọi ngày cho đến tận thế”.
Thiên Chúa là sự hiện diện vĩnh hằng.
Ta phải tin chắc rằng mỗi giây phút, dù nó bao gồm những gì đi nữa, đều tràn trề sự hiện diện của Chúa, chất chứa một tiềm năng thông hiệp với Thiên Chúa.
Người ta không thể kết hợp với Chúa trong dĩ vãng, cũng như trong tương lai, nhưng là đón nhận từng giây phút như một nơi cư ngụ cho sự hiện diện của Ngài, nơi đây Ngài phó mình cho ta.
Mỗi giây phút là một thời gian hiệp thông với vĩnh cửu, chứa đựng vĩnh cửu theo một nghĩa nào đó.
Thay vì luôn mãi hướng về quá khứ hoặc tương lai, ta cần phải học sống mỗi giây phút như một hiện hữu tròn đầy, vì Thiên Chúa có đó, và nếu Thiên Chúa có đó, tôi còn thiếu thốn gì như thánh vịnh 145 viết:
“Muôn loài ngước mắt trông lên Chúa,
Và chính Ngài đúng bữa cho ăn.
Khi Ngài rộng mở tay ban
Là bao sinh vật muôn vàn thoả thuê”.
Hãy tin tưởng vào sự quan phòng của Thiên Chúa.
Hãy nhìn xem chim trời,
chúng không vãi không gieo, không gặt không hái,
thế mà Cha trên trời vẫn nuôi chúng.
Vậy Các con chớ lo lắng áy náy về ngày mai,
nhưng trong giây phút hiện tại ngày hôm nay: tiên vàn hãy tìm kiếm Nước Thiên Chúa và sự công chính của Người,
còn tất cả những điều khác, Người sẽ ban cho sau. Amen
LM Giuse Đỗ Văn Thụy