Home / Suy Niệm Lời Chúa / SUY NIỆM TIN MỪNG CHÚA NHẬT 34 TN, NĂM C, LỄ KITÔ VUA, CỦA LM. GIUSE ĐỖ VĂN THỤY

SUY NIỆM TIN MỪNG CHÚA NHẬT 34 TN, NĂM C, LỄ KITÔ VUA, CỦA LM. GIUSE ĐỖ VĂN THỤY

jesusking-mdnsĐức Giáo Hoàng Piô XI đã thiết lập lễ Kitô Vua vào ngày 11.12.1929 để nhắc nhớ mọi người hãy suy tôn và phụng sự Chúa là Vua trên các vua.

Đức Giêsu không chỉ là vua vũ trụ, vua của trần gian, mà còn là vua của tâm hồn mỗi người. Vì yêu thương, vị vua ấy ngự ngay trong thâm cung tâm hồn của mỗi người để sẵn sàng thi ân giáng phúc, ban sức mạnh, thánh hóa, làm cho chúng ta ngày càng tốt đẹp, mạnh mẽ và hạnh phúc hơn. Tuy nhiên, Ngài có làm được điều đó hay không còn tùy thuộc vào sự tự do chấp nhận và sự tự nguyện cộng tác của chúng ta. Ngài không làm được gì cho chúng ta nếu chúng ta không muốn.

Soren Kierkegaard là một triết gia và thần học gia sống ở Đan Mạch khoảng 150 năm trước đây. Trong một cuốn sách của ông có câu chuyện về một vị vua rất yêu thương một cô gái nhà quê.

Vị vua này biết rằng đó là điều hầu như không thể nào xảy ra được vì các vua chúa thì không bao giờ lấy dân quê và thường kết hôn với những người thuộc hoàng tộc. Nhưng vị vua này rất quyền thế đến độ ông có thể kết hôn với cô gái này mà không ai có thể ngăn cản được.

Nhưng một ý tưởng khác lại nảy ra trong đầu ông. Nếu ông kết hôn với cô gái quê này và vẫn là vua, có thể có những điều gì đó thiếu vắng trong mối tương giao.

Có thể cô gái này luôn luôn thán phục vị vua, nhưng cô không bao giờ thực sự yêu thương ông. Khoảng cách biệt giữa hai người quá lớn. Có thể cô luôn luôn nghĩ đến sự kiện rằng ông ta thuộc hoàng tộc và cô ta chỉ là một dân quê tầm thường.

Do đó nhà vua quyết định một kế hoạch khác. Ông quyết định từ bỏ vương quyền và trở nên một người dân quê tầm thường. Sau đó ông sẽ tỏ tình với cô như một người dân quê như bao người dân quê khác.

Dĩ nhiên nhà vua nhận thức rằng nếu ông thi hành điều này, hoàn cảnh có thể trái ngược. Không những ông mất vương quyền mà còn có thể mất cả cô gái nữa. Cô ta có thể khước từ ông, nhất là khi cô nghĩ rằng ông thật điên rồ khi làm điều mà ông đang làm.

Và như thế, vị vua này có vấn đề. Ông phải làm gì đây?

Sau cùng nhà vua quyết định rằng vì tình yêu của ông dành cho cô này quá lớn đến độ ông liều mất tất cả để có thể biến tình yêu này trở nên hiện thực.

Kierkegaard không cho biết câu chuyện này kết thúc như thế nào.             

Ông không cho biết cô gái ấy có chấp nhận hay từ chối tình yêu của nhà vua.

Ông không cho biết họ có lấy nhau hay không và có sống hạnh phúc suốt đời không.

Kierkegaard có hai lý do để không cho biết câu chuyện ấy kết thúc như thế nào.

Thứ nhất, đó không phải là điểm chính của câu chuyện. Điểm chính của câu chuyện là tình yêu của nhà vua dành cho cô gái quê tầm thường. Tình yêu ấy quá lớn đến độ ông khước từ vương quyền và ngai vàng vì cô gái này.

Lý do thứ hai tại sao Kierkegaard không cho biết câu chuyện kết thúc như thế nào bởi vì câu chuyện ấy chưa chấm dứt. Nó vẫn còn tiếp tục. Đó là một câu chuyện thật mà đoạn kết chưa được viết ra.

Đó là câu chuyện thực về tình yêu của Thiên Chúa dành cho chúng ta:

Vị vua trong câu chuyện là Thiên Chúa;

cô gái trong câu chuyện là mỗi người chúng ta.

Tuy nhiên, có hai sự khác biệt. Trước hết, Thiên Chúa thì hơn cả hoàng gia; Người đáng được tôn thờ. Thứ hai, tình yêu của Thiên Chúa dành cho chúng ta thì vô tận; Người yêu chúng ta nhiều hơn tình yêu của một ông vua dành cho cô gái nhà quê. Nhưng phần còn lại của câu chuyện thì giống nhau. Thiên Chúa đã có thể yêu thương chúng ta và giữ địa vị thần thánh của Người. Nhưng điều đó sẽ tạo nên khoảng cách giữa chúng ta quá lớn. Sẽ thật khó cho chúng ta yêu thương Thiên Chúa cách tự do. Do đó Thiên Chúa quyết định trở nên một con người sống giữa chúng ta. Trong con người của Đức Giêsu Kitô, Thiên Chúa quyết định trở nên một con người tầm thường. Người quyết định nói lên một tình yêu dành cho chúng ta theo một phương cách mà tình yêu ấy không trùm lấp chúng ta. Người quyết định nói lên một tình yêu cho chúng ta theo một phương cách mà chúng ta có thể hiểu một cách tuyệt hảo và đáp trả một cách tự do.

Và điều này dẫn đến lý do thứ hai tại sao Kierkegaard không cho biết câu chuyện kết thúc như thế nào. Bởi vì chuyện tình giữa Thiên Chúa và chúng ta vẫn còn tiếp diễn. Bởi vì chuyện tình giữa Thiên Chúa và chúng ta chưa kết thúc.

Mỗi một người chúng ta đang viết phần kết thúc của câu chuyện đó một cách cá biệt. Mỗi một người chúng ta đang quyết định là chúng ta sẽ chấp nhận hay khước từ tình yêu của Thiên Chúa. Mỗi một người chúng ta đang quyết định là chúng ta sẽ sống hạnh phúc với Thiên Chúa cho đến đời đời hay không.[1]

Lạy Đức Kitô, là Vua của vũ trụ, là Vua của nhân loại, và nhất là Vua của tâm hồn con. Con xin phó thác tất cả mọi sự của con trong tay Chúa: mạng sống, tình yêu, hạnh phúc, ý muốn, khát vọng, những người thân yêu của con, hiện tại cũng như tương lai. Con xin phó thác cho Chúa tất cả để Chúa quyết định mọi sự theo ý muốn của Chúa. Xin hãy giúp con ngày càng tin vững vào tình yêu và quyền năng của Chúa hơn vì Chúa là Vua của tâm hồn con. Amen.

Lm. Giuse Đỗ Văn Thụy

[1] Lm Mark Link, SJ. CN 34 KITO VUA

Xem thêm

MARY & ELISABETH

SUY NIỆM TIN MỪNG CHÚA NHẬT IV MÙA VỌNG, NĂM C, CỦA LM MINH ANH

TẶNG TRAO “Bởi đâu tôi được Thân Mẫu Chúa tôi đến với tôi?”. Trong “Bước Tới …