Home / Suy Niệm Lời Chúa / Suy niệm Tin mừng Chúa nhật 32 Thường niên, năm A, của LM Giuse Nguyễn Văn Nam

Suy niệm Tin mừng Chúa nhật 32 Thường niên, năm A, của LM Giuse Nguyễn Văn Nam

CHÚA NHẬT XXXII QUANH NĂM

(Kn 6, 12-16; 1Tx 4, 13-18; Mt 25, 1-13)

“Anh em hãy canh thức,

vì anh em không biết ngày nào, giờ nào”

h1_resizeTin mừng Matthêu 25, 1-13:

1 “Bấy giờ, Nước Trời sẽ giống như chuyện mười trinh nữ cầm đèn ra đón chú rể. 2 Trong mười cô đó, thì có năm cô dại và năm cô khôn. 3 Quả vậy, các cô dại mang đèn mà không mang dầu theo. 4 Còn những cô khôn thì vừa mang đèn vừa mang chai dầu theo. 5 Vì chú rể đến chậm, nên các cô thiếp đi, rồi ngủ cả. 6 Nửa đêm, có tiếng la lên: “Chú rể kia rồi, ra đón đi!” 7 Bấy giờ tất cả các trinh nữ ấy đều thức dậy, và sửa soạn đèn. 8 Các cô dại nói với các cô khôn rằng: “Xin các chị cho chúng em chút dầu, vì đèn của chúng em tắt mất rồi!” 9 Các cô khôn đáp: “Sợ không đủ cho chúng em và cho các chị đâu, các chị ra hàng mà mua lấy thì hơn” 10 Đang lúc các cô đi mua, thì chú rể tới, và những cô đã sẵn sàng được đi theo chú rể vào dự tiệc cưới. Rồi người ta đóng cửa lại. 11 Sau cùng, mấy trinh nữ kia cũng đến gọi: “Thưa Ngài, thưa Ngài! mở cửa cho chúng tôi với!” 12 Nhưng Người đáp: “Tôi bảo thật các cô, tôi không biết các cô là ai cả!” 13 Vậy anh em hãy canh thức, vì anh em không biết ngày nào, giờ nào.

Suy niệm:

Những ngày cuối của năm phụng vụ, Giáo hội hướng chúng ta về ngày cánh chung. Trong bài Tin mừng hôm nay, Đức Giêsu dùng dụ ngôn mười trinh nữ cầm đèn đi đón chàng rể để dạy chúng ta phải thức tỉnh và sẵn sàng luôn cầm đèn cháy sáng đón Chúa đến vào ngày cuối đời hoặc vào ngày tận thế.

Tiệc cưới luôn nói về niềm vui và hạnh phúc. Theo truyền thống Do Thái, tiệc cưới thường được tổ chức vào ban đêm. Nghi thức quan trọng nhất là đến rước cô dâu. Chập tối, chàng rể và các bạn phù rể tay mang đèn đuốc tiến về nhà gái. Khi đó cô dâu và các cô phù dâu sửa soạn đèn sẵn, chờ chàng rể đến. Khi mọi sự đã sẵn sàng, đám rước dâu khởi hành. Về đến nhà trai là mọi người vào dự tiệc cưới. Đèn của các cô phụ dâu phải đủ dầu đốt chờ chàng rể đến và phải thêm bình dầu dự trữ để đủ đến khi dự tiệc cưới.

Dụ ngôn có nhiều chi tiết cần nắm bắt để hiểu nội dung Chúa muốn nói. Chúa Giêsu là chàng rể. Ngài đến một cách đột xuất và bất ngờ “ban đêm” chúng ta không biết được “ngày nào, giờ nào”. Vì thế, cần phải tỉnh thức sẵn sàng, mới được vào dự tiệc cưới Nước Trời.

Mười cô trinh nữ là biểu tượng chỉ tất cả mọi người đang trong cuộc hành trình đức tin về quê trời.. Năm cô khôn ngoan là những Kitô hữu biết tiên liệu đủ dầu trong thời gian chờ đợi Chúa đến, biết tỉnh thức sẵn sàng với đầy đủ hành trang: biết nghe lời Chúa, sống bác ái, sống đạo tất, lương thiện… Dầu làm cho ngọn đèn cháy sáng là những việc lành phúc đức, từ thiện bác ái. Họ sẽ được hưởng hạnh phúc thiên đàng. Còn năm cô khờ dại là những người không chu toàn bổn phận, chểnh mảng đời sống đạo, thiếu lòng tin mến đối với Chúa và bất công với anh em, mất ơn nghĩa với Chúa “Tôi không biết các cô”.

Ngày hôm nay định đoạt cho số phận đời đời trong tương lai. Mỗi người làm chủ cuộc sống mình ở trần gian, người ta có thể giúp đỡ, chỉ bảo, chia sẻ với nhau khi còn sống. Nhưng khi chết, đến trước tòa Chúa, thì mỗi người chịu trách nhiệm về cuộc đời mình, người khác không thay thế hoặc giúp ích được. Chỉ còn tội phúc của mỗi người. “Các chị ra hàng mà mua thì hơn”.

Thái độ tỉnh thức và sẵn sàng làm cho chúng ta luôn ở trong tình trạng ân sủng, thường xuyên sống trong ơn nghĩa Chúa và gia tăng việc làm phúc đức mỗi ngày một hơn. Theo các thánh giáo phụ, đời sống yêu thương bác ái là dầu làm cho ngọn đèn luôn cháy sáng để được vui hưởng hạnh phúc Nước Trời. Như thế, biết yêu mến là biết khôn ngoan phòng xa, hướng về cuộc sống tương lai.

Chuyện kể: Có 2 người đàn bà chết cùng một ngày, người thứ nhất là người dân Hoa Kỳ, có ăn học, viết nhiều sách báo đạo đức. Các tác phẩm của bà được nhiều người quý chuộng, một vài cuốn sách của bà được vào hàng bán chạy nhất “best seller”. Thỉnh thoảng bà còn được mời đi thuyết trình về những khảo cứu công phu liên quan đến Kinh thánh. Một ngày kia bà đau tim và qua đời. Có nhiều nhân vật quan trọng tham dự tang lễ. Đoàn đồng tế mấy chục cha, ai cũng ca tụng và thương tiếc bà.

Cùng thời gian đó, tại Ấn Độ, một người đàn bà trong khu dân nghèo cũng chết. Tang lễ do cha xứ cử hành, giáo dân tham dự cũng khá đông.

Nơi cổng thiên đàng, chỗ Phêrô đang cứu xét công trạng, người ta thấy hai bà xếp hàng nối vào những người đi trước. Bà người Hoa Kỳ đem theo một valy đầy sách quý, bà người Ấn Độ trên tay cầm một cuốn tập không quá 10 trang.

Hôm đó, số người chết quá nhiều và thánh phêrô phải làm việc khá kỹ, nên phải chờ đợi hơi lâu. Để đỡ sốt ruột, người đàn bà Hoa Kỳ mon men đến làm quen với bà Ấn Độ. Bà hỏi:

– Bà viết thứ gì trong tập sách be bé kia vậy

– À, tôi viết tên của những người mà tôi thương yêu, chăm sóc, tha thứ, giúp đỡ, chở che.

Nghe thế, bà Hoa Kỳ hoảng hốt kêu lên rằng: chết tôi rồi! Vậy tôi đem lộn sách mất rồi!

Một ngày nào đó, bạn và tôi cũng phải mang cuốn sách cuộc đời đến trước nhan Chúa, cuốn sách ghi tội phúc của mỗi người. Tất cả sẽ được đọc lên. Có thể chúng ta được Chúa thưởng “Hãy vào hưởng hạnh phúc Nước Trời” hoặc chúng ta sẽ bị Chúa từ chối “Tôi không biết quý vị từ đâu tới”. Tất cả đang còn tùy thuộc vào thái độ tỉnh thức sẵn sàng của mỗi người trong cuộc sống hiện tại hôm nay.

Nếu hôm nay Thiên Chúa đến vào cuối đời, tôi là những cô trinh nữ khôn ngoan hay những cô trinh nữ khờ dại?

LM Giuse Nguyễn Văn Nam

Xem thêm

Lc 1,39-45

SUY NIỆM TIN MỪNG CHÚA NHẬT IV MÙA VỌNG, NĂM C, CỦA LM GIUSE ĐỖ VĂN THUỴ

CHÚA NHẬT 4 MÙA VỌNG NĂM C Cuộc Thăm Viếng của Đức Maria (Lc 1,39-45) …