Họ đã nhận ra Chúa khi Người bẻ bánh
Lạy Chúa,
Ngày hôm nay, con đang sống trong những ngày nghỉ dài. Bắt đầu từ hôm qua, người ta đổ xô ra đường, chạy vào thành phố, chạy ra ngọai ô. Người về miền đông, ngừơi về miền Tây. Nhiều người khác ra biển. Những cuộc họp mặt với nhiều món ăn, thức uống ngập tràn. Những ly bia sủi bọt, những giọng ca ngọt ngào. Với người tín hữu chúng con thì niềm vui ấy được nhân lên gấp bội vì ngày mai đây, ngày kính Thánh Giuse Lao động lại là ngày đầu tháng hoa kính Đức Mẹ, một mùa hoa mới lại trở về giúp chúng con càng yêu mến Chúa, kính mến Đức Mẹ nhiều hơn. Hòa chung niềm vui ấy, con vẫn còn mang trong lòng niềm vui đang được sống trong Mùa Phục sinh.
Chúa đã Phục sinh, ALLELUIA, để con người tìm được hạnh phúc bất diệt. Chúa Phục sinh để con được sống niềm vui vĩnh cửu. Lòng tin vào Chúa nhắc con như thế, nhưng thực tế cuộc sống của con lại hầu như không thấy có niềm vui ấy?
Hai Tông đồ chỉ nhận ra Chúa qua việc Ngài bẻ bánh sau khi đã cùng Ngài đi một chặng đường dài về Emmau, một cử chỉ đã quá quen thuộc với các ông. Con tự hỏi sao mỗi lần gặp gỡ, thầy trò xum họp những ngày xa xưa ấy là Chúa lại bẻ bánh, đọc lời chúc tụng và trao cho đồ đệ mình?
Phải chăng Chúa muốn người khác nhận ra Chúa có trong con, chính là con cũng phải biết diễn lại việc Chúa đã làm là: bẻ bánh? Con có bẻ bánh, có chia sẻ cho anh em đồng đạo, đồng bào, đồng lọai con, có giúp nhau sống, đem lại niềm vui cho nhau, san sẻ nỗi buồn của nhau thì người khác mới nhận ra con là người tin Chúa thật. Và chính con, khi đó con mới thực sự nhận biết được Chúa đang ở trong con, Người đang đồng hành với con trong cuộc đời trần thế này. Thánh Giuse tại Nagiarét cũng đã nêu gương sống ấy khi Ngài cùng đồng lao cộng khổ với xóm giềng. Một người thợ mộc lành nghề, một người lao động cần mẫn, sống bằng đôi bàn tay của mình nuôi sống gia đình, giúp đỡ chòm xóm. Vui cùng vui, khổ cùng khổ với mọi người. Từ mái ấm ấy đã lan tỏa tình yêu thương khiến mọi người nhận biết Đức Giêsu “Ông ấy không phải là con bác thợ mộc sao?”.
Xin cho con luôn cảm thấy lòng mình nóng lên ngọn lửa sốt mến để thưa lên như hai môn đệ trên đường Emmaus rằng: “Xin Thầy ở lại đây với chúng con” nhờ đó con cùng giúp anh chị em con nhận ra Chúa.
Xin cho con không chỉ biết dừng lại một chỗ khi nhận ra Chúa, nhưng là biết lên đường để giới thiệu Chúa, như Clê-ô-Phát và anh bạn mình trên đường trở lại Giêrusalem bảo nhau: “Dọc đường, khi Người nói chuyện và giải thích Kinh Thánh cho chúng ta, lòng chúng ta đã chẳng bừng cháy lên sao?” để luôn tuyên tín và thuật lại những gì đã xảy ra dọc đường và việc đã nhận ra Chúa thế nào khi Người bẻ bánh, Đấng chính là Bánh đã bẻ ra cho con và cho muôn người được cứu rỗi. AMEN.
Fx. Đỗ Công Minh