Home / Suy Niệm Lời Chúa / Suy niệm Tin mừng Chúa nhật 19 TN, năm A của Đỗ Công Minh

Suy niệm Tin mừng Chúa nhật 19 TN, năm A của Đỗ Công Minh

Thưa Ngài, xin cứu con với

(Mt 14, 22-33)

       Bài Tin mừng hôm nay tiếp theo đọan Chúa Giêsu làm phép lạ cho năm ngàn người đàn ông, không kể phụ nữ và trẻ em được ăn no nê. Sau khi đã chứng kiến phép lạ của Thầy, các môn đệ được lệnh xuống thuyền sang bờ bên kia trước để tiếp tục cuộc hành trình. Chuyến đi ấy không có Chúa đi cùng vì Người còn phải giải tán đám đông cho họ trở về nhà,  rồi Người lên núi cầu nguyện. Một bài học để lại cho chúng con hôm nay: Sau những giờ phút hoạt động , hãy dành thời gian lui vào nơi vắng lặng, đặt mình trước mặt Thiên Chúa và cầu nguyện.

       Trên chiếc thuyền giữa biển đời, các môn đệ gặp sóng to, gió ngược. Các ông phải gồng mình chống đỡ giữa biển khơi trong lo sợ, mệt mỏi. Trước những sóng gió cuộc đời, Đức Giêsu đã đi đến với các ông. Người đi trên biển như đi trên đất, khiến các ông tưởng chừng như gặp ma. Chính lúc ấy Người đã trấn an các ông “Chính Thầy đây, đừng sợ”, nhưng không hẳn các ông đã tin vào nhửng lời ấy. Ông Phêrô lên tiếng dò ý: “Thưa Ngài, nếu quả là Ngài, thì xin truyền cho con đi trên mặt nước mà đến với Ngài”. Con người chúng con là như thế! Vẫn dò dẫm, vẫn nửa tin, nửa ngờ với từ “NẾU”. Một niềm tin mỏng dòn, non yếu. Ngược lại, Đức Giêsu không hề chấp nhất, Người khuyến khích ông: “Cứ đến”. Đến, nhưng trong bụng vừa mừng vừa sợ nên chỉ vài bước Phêrô đã chìm xuống biển. Một biểu hiện lặp đi lặp lại trong cuộc đời của mỗi người chúng con. Theo Chúa nhưng vẫn ngập ngừng, vẫn mặn mà với thực tại trần thế. Và khi thấy hụt hơi mới cầu cứu đến Chúa “Thưa Ngài, xin cứu con với”.

        Lạy Chúa,

        Hòan cảnh của các môn đệ trên biển khơi ngày ấy,  hôm nay vẫn diễn ra nơi cuộc đời con. Sứ mạng lên đường Chúa truyền dạy, con vẫn vui vẻ chấp hành. Con tưởng mình có thể làm được mọi chuyện theo thiện ý của con, theo năng lực, tài trí của con. Thế nhưng gặp lúc sóng gió biển đời, con tưởng có thể tự mình chèo chống, điều đó chỉ do bản năng sinh tồn của con người. Con quên rằng con vẫn phải cậy dựa nơi Chúa. Chúa để các môn đệ ra khơi nhưng Người vẫn dõi theo các ông, Người không để các ông phải đơn côi. Người đã đi bước trước đến với các ông, đến với nhân lọai này. Những lúc con tưởng chỉ có mình con chống chọi với bao sóng gió cuộc đời thì Chúa vẫn đến bên con. Người vẫn hằng ngỏ lời:  “Chính Thầy đây, đừng sợ”. Phần con, con có nhận ra Người vẫn ở bên con? có nhận ra tiếng Người nói với con? Hay chỉ tự vùng vẫy, cậy bằng sức của mình? Những lúc tứ bề quân thù, kẻ dữ, sa đọa, đam mê tội lỗi vây quanh, con tưởng mình đủ lực để vượt thóat. Nhưng rồi con đã vấp ngã, vì cậy sức con, không cậy vào Chúa.

       Xin cho con luôn biết cậy dựa vào Chúa. Có Chúa trong cuộc đời, con sẽ đứng vững. Lòng tin của con luôn được củng cố từ nơi Chúa, đấng cứu độ con.

 Lạy Chúa!

      “Con tưởng rằng con vững tin, tin vào Chúa là Cha nhân hiền, khi đời sống nhẹ trôi êm đềm ,với tháng ngày lặng lẽ bình yên. Nhưng khi đường đời gieo nguy khó, bên trời ngập tràn cơn giông tố, con lo âu lạc bến xa bờ, con mới biết rằng con chưa vững tin.
Thì lạy Chúa, Chúa biết con yếu đuối và đổi thay, con luôn cần đến Chúa từng phút giây. Nhờ ơn Chúa con kiên trì tín thác kể từ đây, khi an vui cũng như khi sầu đầy…
  (Cho con vững tin – Nguyễn Duy).

 Fx Đỗ Công Minh

Xem thêm

Lc 1,39-45

SUY NIỆM TIN MỪNG CHÚA NHẬT IV MÙA VỌNG, NĂM C, CỦA LM GIUSE ĐỖ VĂN THUỴ

CHÚA NHẬT 4 MÙA VỌNG NĂM C Cuộc Thăm Viếng của Đức Maria (Lc 1,39-45) …