Bánh Của Hiệp Thông Chia Sẻ
( Lc 9, 11b-17)
Hôm nay thật là một ngày hồng phúc đối với người Kitô hữu, vì ngày Thứ Năm Tuần Thánh, sau khi Giáo hội đã cử hành kỷ niệm ngày Chúa Giêsu lập phép Thánh Thể vì yêu chúng ta, giờ muốn suy tôn Bí tích cực thánh này mọi nơi mọi lúc để muôn đời tưởng nhớ Chúa Giêsu, Con Thiên Chúa, Đấng tạo dựng đất trời đã ẩn mình nơi tấm bánh nhỏ mọn này, một sự hạ mình khó tin, tự ban chính thân mình làm của ăn cho chúng ta. Bánh các thiên thần nay phàm nhân được hưởng, và thưởng thức dồi dào như xưa Chúa đã làm phép lạ hóa bánh ra nhiều để nuôi dân chúng : “Tất cả đều ăn no nê, và người ta thu lượm được mười hai thúng miếng vụn còn dư lại” (Lc 9,17).
Sự việc xảy ra : Khi đã xế chiều, nhóm mười hai đến thưa Người rằng: “Xin Thầy giải tán dân chúng, để họ đi vào trong các làng mạc và trại quanh đây mà trú ngụ và kiếm thức ăn” (Lc 9,12).
Đám đông dân chúng đang đói, Chúa Giêsu đứng giữa họ và quan tâm đến từng người, mạc khải cho họ thấy lòng thương xót của Thiên Chúa, loan báo mầu nhiệm Thánh Thể. Nhóm Mười Hai Tông Đồ Chúa chọn, nay được đặt vào trong tình trạng khó xử là cho đám đông ăn, khiến họ thưa : “Xin Thầy giải tán dân chúng“, với lý do họ chỉ có năm chiếc bánh và hai con cá, chẳng thấm vào đâu cho chừng ấy người ?
Đó là tình trạng hằng ngày của chúng ta, chúng ta không thể đáp ứng nhu cầu của một đám đông đã được giao phó bằng các phương tiện nhận loại mà ta đang có. Dù các tông đồ chỉ có năm chiếc bánh và hai con cá trong túi xách thôi. Từ những chiếc bánh ít ỏi ấy, Chúa sẽ biến đối cái nghèo thực tại của các ông.
Hôm nay Chúa Giêsu muốn biến đổi nhận thức của chúng ta và yêu cầu chúng ta phải hướng về Cha trên trời. Người muốn biến đổi nhân tính của chúng ta để nhân tính ấy không dựa vào chính mình, nhưng tin cậy vào sự quan phòng của Thiên Chúa luôn hành động.
“Các con hãy cho họ ăn đi” (Lc 9,13). Đám đông theo Chúa cả ngày, trời lại gần tối. Lời Chúa Giêsu truyền cho các tông đồ trong khoảnh khắc ấy làm thỏa mãn đám đông, từ đây họ được nuôi sống bằng bánh sự sống và được no lòng thỏa dạ. Bằng cách lắng nghe Lời Chúa, rước Mình và Máu Người, Chúa Giêsu dẫn chúng ta từ đám đông đến hiệp nhất với cộng đoàn.
Bí tích Thánh Thể là Bí tích của sự hiệp thông, làm chúng ta ra khỏi cái chủ nghĩa cá nhân để sống với nhau theo Chúa Kitô, tin cậy vào Người. Đây đã là tình trạng của Giáo hội đang bất lực trước nhu cầu của các tổ chức trên thế giới. Thiên Chúa mang trên mình tất cả những ưu tư lo lắng của của con người, và muốn chăm sóc Giáo hội với sự cộng tác của con người. Nếu mỗi người chia sẻ những gì mình có, cho dù nhỏ mọn, Thiên Chúa sẽ làm lên những điều không thể cho toàn thế giới.
“Chúa Giêsu cầm lấy năm chiếc bánh và hai con cá, nhìn lên trời, đọc lời chúc tụng, bẻ ra và phân phát cho các môn đệ để các ông dọn ra cho dân chúng. Tất cả đều ăn no nê, và người ta thu lượm được mười hai thúng miếng vụn còn dư lại.” (Lc 9,16-17). Trước đám đông dân chúng, các ông thất vọng về sự bần cùng và phương tiện, cũng như thiếu khả năng để nuôi đám đông. Năm chiếc bánh và hai con cá đặt vào tay của Chúa Giêsu, cả đám đông được no nê.
Chúng ta ngày nay cũng thế, nếu biết đặt vào tay Chúa khả năng khiêm tốn, cái mà chúng ta có, thì, trong sự chia sẻ, đời sống chúng ta sẽ phong phú. Thiên Chúa ở gần chúng ta, nhờ lễ hy sinh trên Thánh Giá, Người đã hạ mình xuống cho đến chết để ban sự sống mình cho chúng ta, Người đã chiến thắng sự dữ, ích kỷ, cái chết. Trong Thánh Thể, Chúa Giêsu dẫn chúng ta đi trên con đường phục vụ, sẻ chia, cho đi một chút để chúng ta trở nên giầu có. Quyền năng của Thiên Chúa là tình yêu, đổ xuống và biến đổi cái nghèo của chúng ta.
Hôm nay, chúng ta cử hành lễ Kính Mình Máu Thánh Chúa Giêsu là Suối Nguồn hằng sống của Giáo hội. Giáo hội sống nhờ và trao ban sự sống thần linh này cho những người đã chịu phép Rửa tội cách dồi dào.
Ðiều này rõ ràng trong bài Tin Mừng hôm nay. Khi các tông đồ muốn giải tán dân vì thấy bất lực trước nhu cầu của đám đông. Nhưng được Chúa gợi ý cho dân ăn, bảo họ ngồi xuống thành từng nhóm. Người trao bánh, cá cho họ… cuối cùng còn thu được mười hai thúng miếng vụn, đúng số Mười Hai Tông Đồ.
Những điều ấy há không đáng suy nghĩ sao? Trong bàn tiệc Thánh Thể, Chúa muốn chúng ta nghĩ đến nhu cầu của anh em. Có thể chúng ta bất lực, nhưng Chúa sẽ giúp. Mình Máu Người còn trao cho chúng ta, huống hồ là của cải vật chất và tài năng tự nhiên mà Chúa đã đặt trong tay mỗi người. Chúng ta không phải chia sẻ những của ấy sao? Chúng ta sợ mất mát thiệt thòi, không thấy cuối cùng còn thu lại được mười hai thúng miếng vụn đó hay sao?
Chắc chắn Hội Thánh ban đầu đã hiểu rằng, bàn ăn của Chúa cũng phải là bàn tiệc huynh đệ, nên khi cử hành mầu nhiệm Thánh Thể, Hội Thánh cũng tổ chức việc chia sẻ nâng đỡ vật chất. Giáo dân Côrintô đã quên phương diện này, nên Phaolô đã phải nhắc lại (x. 1 Cr 11, 23-26). Lời thánh Phaolô hôm nay cũng chất vấn chúng ta, chúng ta sốt sắng tôn thờ Thánh Thể nhưng có biết chia sẻ với nhau một cách thực tế không, để không một ai phải thiếu thốn, đang khi những người khác thì no đầy?
Vì thế, chúng ta phải suy nghĩ về ba bài đọc, để khi long trọng tôn thờ Chúa trong Thánh Thể, chúng ta ý thức về nhiệm vụ bác ái, để mỗi lần cử hành bàn tiệc của Chúa, chúng ta lại nghĩ đến bàn ăn của anh em. Nơi bàn thánh chúng ta nhận được từ nơi Chúa thì cũng phải chia sẻ với anh em, để khi trở lại dâng lễ chúng ta có bánh rượu là hoa màu ruộng đất và lao công của con người dâng lên Chúa để trở thành bánh nuôi sống và của uống thiêng liêng cho tất cả chúng ta. Amen.
LM. ANTÔN NGUYỄN VĂN ĐỘ