(Để tưởng nhớ Cha TôMa Thiện Cẩm)
Cho đến hôm nay, Linh Mục Thiện Cẩm, một cây tùng bách của Dòng Đa Minh đã lặng gió. Trái tim nhân hậu của một Linh Mục, nhà Thần học, Triết học Công Giáo uyên bác, lỗi lạc đã ngừng đập. Cây bút hơn 60 năm viết lách đã nằm yên trên trang viết còn đang dang dở.
Cha đã vào nằm viện năm tháng nay với nhiều thứ bệnh trong tuổi già. Biết giờ ra đi của mình đã gần kề, nên những ngày trước đó, Cha đã gặp gỡ, gửi gấm tâm tình với mọi người về những ưu tư, mong ước về Giáo hội, về đất nước với hết tâm nguyện. Trên bàn làm việc của Cha, sau khi từ trần quí Tu sĩ Tu viện cho biết, đã có sẵn bộ Lễ an táng cho chính mình với di bút những bài Thánh Ca, những cầu nguyện. Trong lúc Cha nằm viện, các Linh mục, tu sĩ anh em, tu sinh học trò trong Dòng Đa Minh, các thân hữu xa gần, con cháu vẫn thường xuyên ra vào bệnh viện chăm sóc, cầu nguyện cho Cha luôn được bình an và phó thác Ngài vào sự quan phòng của Thiên Chúa. Rồi đến một lúc nào đó, trong huyền nhiệm cao sâu của Thiên Chúa nào ai biết được, Chúa sẽ đón Cha về nước Người. Trong tâm tình yêu mến, chúng mình cũng đã đến thăm và nhắc nhau cầu nguyện cho Ngài.
Và ngày giờ của Chúa đã đến, 5 giờ sáng ngày 14 tháng 2 năm 2014, qua một đêm chuyển bệnh, Chúa đã đón Cha về nước của Người tại Bệnh viện Nguyễn Trãi, Quận 5, TPHCM một cách thanh thản, bình yên sau khi đã đón nhận các phép Bí Tích lúc còn tỉnh táo. Quí Cha, quí Tu sĩ trong Dòng, thân nhân đã đưa Ngài trở về lại Tu viện, nguyên là Trung Tâm Phục Hưng của Dòng Đa Minh (O.P) trước đây.
Một Linh mục sống hết mình với Hội Thánh, hơn 50 năm giảng dạy sinh viên đạo đời, huấn giáo biết bao thế hệ Linh mục, tu sĩ các Dòng tu. Từng được các Giám Mục mời giảng phòng cho các Linh mục, các Hội Dòng. Một nhà tư tưởng lớn của Giáo hội Công Giáo Việt Nam, với hàng trăm bài viết đã được phổ biến trong và ngòai nước, vừa là tài liệu giảng dạy, vừa là những suy tư về các vấn đề của Hội Thánh Chúa tại Việt Nam. Những ý kiến góp phần vào việc hòa giải dân tộc, Giáo hội cùng đồng hành với dân tộc, với mọi giới đồng bào trên quê hương đất nước. Rồi trong lãnh vực tín lý, Cha tham gia dịch Kinh Thánh cùng với nhóm Phụng vụ các Giờ kinh, đặc biệt là “Việt Nam hóa” các từ khó dịch trong các Thánh vịnh. Cha cũng còn là một nhạc sĩ âm thầm nhưng tuyệt tác mà một trong những bài được mọi người thuộc và sẽ cất lên vào những ngày cuối đời của Cha như một lời chào:
”Xin vĩnh biệt mọi người, tôi ra đi lần cuối, không bao giờ trở lại. Hẹn nhau trong nước Trời…”.
Tất cả những gì để lại cho đạo, cho đời, Cha tự nhận mình là “Cỏ dại ven đường“. Ngọn cỏ ấy bây giờ đã biến đi sau một cơn gió thỏang, để trở thành ”Như đàn hạc hòai hương bay thẳng về tổ ấm, trên đỉnh núi vút cao. Nguyện đời con phiêu diêu qua vùng trời thăm thẳm, lên tận cõi thiên đường. Xin dâng Chúa bài ca cuối cùng, đợi chờ ngày về chốn Thiên cung. Con nghe Chúa hát bài ca mới, bài ca muôn thuở muôn đời” . Bài hát Cha để lại, ý nguyện của Cha đã được tọai nguyện.
Xin hiệp ý cầu nguyện cho Linh hồn Linh Mục TÔMA THIỆN những ngày này. R.I.P.
Px Đỗ Công Minh
(Trích nhật kí nhà đạo)