Năm 1986, Fouad Hassoun lúc đó mới 17 tuổi đã bị mù mắt trong một cuộc tấn công ở Beyrouth, Liban. Bây giờ anh đã dịu lại, anh mời chúng ta đi theo con đường của anh: chấp nhận, đi tới và tha thứ.
- Đừng chờ gì trả lại
Tha thứ có nghĩa là “vượt lên ơn ban”. Tha thứ phải được trao tặng một cách nhưng không. Hình ảnh người con hoang đàng trong tay người cha rất quan trọng để hiểu thế nào là điều thiết yếu. Người con hoang đàng được đón nhân không điều kiện, được mở tiệc ăn mừng. Tha thứ cho chúng ta niềm hạnh phúc tuyệt đối này, cho chúng ta ngọn lửa làm chúng ta ớn lạnh. Tha thứ là không chạm trán: “Tôi làm một bước thì bạn phải làm một bước”. Tha thứ không phải là đồng tiền trao qua đổi về, tha thứ là năng lực để có hòa bình. Tha thứ là nhưng không nhưng tha thứ mang lại rất nhiều.
- Hãy tha thứ hàng ngày
Tha thứ áp dụng trong những việc nhỏ cũng như trong các việc lớn. Đừng chờ để tha thứ trong những việc lớn như khi bạn bị múc mắt hay khi bị người khác tông mình. Dù trong đời sống bình thường, tha thứ không phải là một hành vi bình thường. Tha thứ nhiều lần trong ngày không phải là chuyện không đáng kể. Nó là một cái gì rất lớn, trong sự Thương Khó của Chúa Kitô, Ngài đã chứng minh cho chúng ta: “Lạy Cha, xin Cha tha cho họ vì họ không biết việc họ làm”.
- Hãy thay đổi cái nhìn của mình về người khác
Hãy tôn trọng như Chúa Giêsu đã thay đổi cái nhìn của mình về người thanh niên giàu có: “Ngài nhìn anh và động lòng thương”. Để có thể sẵn sàng tha thứ thì phải tìm hiểu vì sao người kia đã làm như vậy. Sự dữ vẫn là sự dữ, nhưng tha thứ không làm chúng ta rơi vào tình trạng dửng dưng, nó làm cho chúng ta dính dáng đến người kia. Tha thứ mà không tôn trọng chỉ là thái độ hạ cố ban ơn. Tha thứ với tấm lòng tôn trọng là công chính.
- Hãy tin tưởng ở bạn
Tha thứ không phải chỉ là một đòi hỏi của kitô giáo, nó là bản chất của con người, giống như khóc và cười. Mọi người ai cũng có thể làm được, chỉ cần tin vào đó.
- Hãy diễn tả lòng tha thứ của bạn
Có ý muốn tha thứ và có hành vi tha thứ. Cả hai đều tốt nhưng không thể chỉ dựa vào ý muốn. Phải qua hành động. Mỗi người diễn tả như họ cảm nhận, bằng lời nói, bằng ánh mắt nhìn. Tùy theo hoàn cảnh, đôi khi nên diễn tả bằng im lặng. Nhưng tha thứ phải được nói lên và nếu có thể được, với người can dự đến.
Giuse Nguyễn Tùng Lâm chuyển dịch
Nguồn: Phanxicovn