Chúng ta nghe nói nhiều về các linh mục lạm dụng tình dục (dù chỉ là số ít) và các giám mục không nghiêm nên vẫn bổ nhiệm họ (lax bishops who reassigned them). Có những chuyện về các linh mục biển thủ tiền bạc của các giáo xứ. Đó là những vụ bê bối, tội lỗi và kinh tởm.
Không có gì lạ vì các giáo hoàng, hồng y, giám mục, linh mục, tu sĩ, vẫn là con người, nghĩa là vẫn có thể phạm tội. Khi một người sa ngã, điều đó gây tổn thương và gây “sốc”. Người ta mong đợi các nhà lãnh đạo tinh thần thực hiện điều mình giảng dạy. Nếu không thì chỉ là giả hình (hypocrites). Và chúng ta biết Chúa Giêsu nghĩ gì về những kẻ giả hình rồi. Nhưng điều này cũng không lạ. Nếu bạn nghĩ ngày nay tệ hơn ngày xưa, hãy suy nghĩ về những ngày lễ trọng mà chúng ta cử hành trong Tuần Thánh: Thứ Năm tuần thánh và Thứ Sáu tuần thánh.
Chỉ trong vòng khoảng 1 giờ sau khi Chúa Giêsu truyền chức các giám mục và các linh mục đầu tiên – 12 tông đồ, điều gì đã xảy ra?
Họ đã ngủ khi Chúa bảo họ cầu nguyện và canh thức với Ngài; một người đã phản bội Ngài chỉ vì 30 đồng bạc; một người là giáo hoàng đầu tiên đã chối Chúa 3 lần; và người trẻ đã chạy xa vì sợ trong khi Chúa cần họ nhất. Chỉ có một người trung thành là Gioan còn ở lại với Đức Mẹ đứng dưới chân Thánh giá trên đồi Can-vê vào ngày thứ Sáu – ngày có cách gọi lạ là “ngày tốt lành” (Good Friday).
Không là một khởi đầu tốt đẹp cho các giám mục và linh mục. Chỉ vài giờ sau khi thụ phong chức thánh, 11 trong 12 người đã bỏ rơi Chúa Giêsu. Thật là tồi tệ chưa từng thấy!
Chúng ta có nên tha thứ và bỏ qua tội lỗi và tật xấu của các giáo sĩ? Tuyệt đối không nên! (Absolutely not!). Các giám mục và linh mục có nên ngừng tìm kiếm nhân đức lớn lao, sự thánh thiện, và sự hoàn hảo được Chúa kêu gọi? Không bao giờ! (Never!).
Vấn đề là nếu cuộc sống, sinh lực, sự thánh thiện, và tính hiệu quả của Giáo hội tùy vào nhân đức của các giám mục và linh mục. Chúng ta không tin giáo hoàng, hồng y, giám mục, linh mục, hoặc đức ông. Không, chúng ta chỉ tin vào Chúa Giêsu. Chỉ mình Ngài sẽ không làm chúng ta thất vọng, chỉ mình Ngài không bao giờ phạm tội, chỉ mình Ngài không bao giờ nuốt lời hứa, chỉ mình Ngài xứng đáng được chúng ta tin tưởng tuyệt đối.
Đó là lý do xảy ra bi kịch khi ai đó bỏ Chúa Giêsu và giáo hội vì phạm tội, vì bê bối, dù chỉ là tội nhẹ của một giám mục hoặc linh mục. Nếu đức tin tùy vào chúng ta, đó là đã đặt sai chỗ ngay từ đầu. Các giám mục và linh mục có thể đại diện cho Chúa Giêsu chăm sóc Giáo hội của Ngài, dù lúng túng, nhưng giám mục và linh mục không là Chúa Giêsu và Giáo hội của Ngài.
Một người vợ của một nạn nhân đã nói với một giám mục: “Xin đức cha giúp con lấy lại niềm tin vào giáo hội! Con tin vào đức cha!”. Vị giám mục đó trả lời: “Đừng tin tuyệt đối vào tôi. Tôi sẽ cố gắng hằng ngày để giữ niềm tin của chị, cầu nguyện hàng ngày để chị không thất vọng, nhưng hãy tin tôi, chẳng chóng thì chày, tôi e rằng tôi sẽ làm chị thất vọng. Xin chị hãy hoàn toàn tin vào Chúa Giêsu! Không có gì khác là thần tượng!”.
Frank Sheed, một thần học gia của thế kỷ 20, nói: “Chúng ta không được rửa tội theo phẩm trật. Chỉ có Chúa là quan trọng nhất. Không có giáo hoàng, giám mục, hay linh mục nào có thể làm gì hoặc nói gì khiến chúng ta muốn từ bỏ giáo hội”.
Hãy cầu nguyện cho các giám mục và linh mục. Chúng ta phải cố gắng sống theo cách sống của Chúa Giêsu, đừng để tội lỗi đẩy chúng ta ra xa.
Chúng ta hãy cầu xin Thiên Chúa Ba Ngôi soi sáng và hướng dẫn để Giáo hội luôn thể hiện đúng Ý Chúa, nhờ đó mà sinh ích lợi cho Giáo hội.