“Hãy tỉnh thức!”.
“Cách tốt nhất để biến những giấc mơ của bạn thành hiện thực là thức dậy!” – JM Power.
Kính thưa Anh Chị em,
Và xem ra trong Tin Mừng hôm nay, Chúa Giêsu nói, ‘Cách tốt nhất để biến những giấc mơ nên thánh của con thành hiện thực là tỉnh thức!’. Vì Ngài biết, chúng ta rất dễ buồn ngủ, xét về mặt thiêng liêng! Ý Chúa Giêsu là làm sao chúng ta luôn ý thức sự hiện diện của Ngài; nói khác đi, ý thức sự ‘dun dủi nhẹ nhàng của ân sủng’ Ngài!
Trước hết, lời khuyên này phải được hiểu như một ám chỉ đến việc một ngày nào đó bạn và tôi sẽ từ giã cuộc đời. Điều này sẽ xảy ra với bất kỳ ai, bất cứ lúc nào, bất ngờ và không báo trước. Vậy, hãy coi lời khuyên đầy nhiệt huyết của Chúa Giêsu là một cảnh báo yêu thương để luôn sẵn sàng gặp Ngài, hôm nay và ngày ra trước toà Chúa!
Dụ ngôn ‘Đầy tớ đợi chủ’ là lời mời gọi chúng ta ngày càng nhận thức vô số cách Chúa nói với bạn và tôi mỗi ngày. Mục tiêu của đời sống Kitô hữu là liên lỉ sống với Chúa. Điều này không có nghĩa là chúng ta phải “cầu nguyện” suốt ngày. Đúng hơn, là hình thành một thói quen thiêng liêng là liên tục chú ý đến những ‘dun dủi nhẹ nhàng của ân sủng’ Chúa được ban cho chúng ta mỗi ngày và suốt cả cuộc đời.
Chúng ta có thể rơi vào bẫy khi nghĩ rằng, Chúa chỉ quan tâm đến những gì lớn lao. Nhưng sự thật là Ngài hiện diện rõ ràng nhất trong những chi tiết rất nhỏ của cuộc sống: một lời trao đổi ngắn ngủi với một thành viên trong gia đình, một nụ cười với đồng nghiệp, một cử chỉ ân cần với một người lạ, một lời cầu nguyện ngẫu hứng dành cho một người vô danh đang rất cần đến nó. Và điều này chỉ có thể xảy ra nếu chúng ta liên tục tỉnh thức và chú ý đến những ‘dun dủi nhẹ nhàng của ân sủng’.
Trong thư Thessalônica hôm nay, Phaolô hẳn đã ý thức hoạt động của ân sủng này. Ngài tạ ơn Thiên Chúa vì niềm vui trong đức tin mà giáo đoàn non trẻ này mang lại cho ngài. Thánh Vịnh đáp ca thật ý nghĩa, “Xin cho đoàn con được no say tình Chúa, để ngày ngày được hớn hở vui ca!”.
Anh Chị em,
“Hãy tỉnh thức!”. Làm thế nào điều này được thực hiện? Nó được thực hiện bằng việc hình thành một thói quen thiêng liêng: ‘Đi cầu nguyện!’. Hãy bắt đầu bằng việc dành thời gian để ‘đi cầu nguyện’ mỗi ngày. Tất cả những gì chúng ta làm trong thời gian đó chỉ là cầu nguyện! Gạt bỏ mọi phiền nhiễu và bắt đầu cầu nguyện, suy niệm Thánh Kinh, tham dự Thánh Lễ, nói từ trái tim mình… Để từ đó, thời gian cầu nguyện này phải bắt đầu có ảnh hưởng trên chúng ta suốt ngày. Khi bị phân tâm, cứ dừng lại, tập trung hoàn toàn vào Chúa một lần nữa. Việc này được lặp đi lặp lại. Cầu nguyện phải trở thành một lối sống để Chúa hiện diện trong mọi việc. Khi điều này xảy ra, chúng ta hẳn đã “tỉnh thức” về mặt thiêng liêng và giấc mơ nên thánh sắp thành hiện thực vậy!
Chúng ta có thể cầu nguyện,
“Lạy Chúa, cho con biết thức dậy để thực hiện những giấc mơ; tỉnh thức để hiện thực giấc mơ nên thánh! Cứ dun dủi con bằng bàn tay ân sủng dịu dàng của Ngài!”, Amen.
Lm. Minh Anh, Tgp. Huế