– Con “ghét” Chúa lắm luôn, khi con bị người đời xúc phạm, con định quay sang chửi vào mặt nó, thì Chúa nói nhỏ với con rằng: “Tha thứ cho nó đi con.” Thế là con thinh lặng tha thứ. Lát sau, cơn buồn giận của con tan biến đâu mất.
– Con “ghét” Chúa lắm luôn, khi con muốn kiếm những đồng tiền bất chính, Chúa nhìn con và nói rằng: “Con đừng làm thế. Chớ gian tham của người.” Thế là con nghe Chúa con chấp nhận thà sống nghèo, chứ không sống gian tham.
– Con “ghét” Chúa lắm luôn, khi con bị cám dỗ phản bội người bạn đời, Chúa nhắc con: “Con chớ có ngoại tình đó!” Con vâng nghe Chúa nên trở về để giữ hạnh phúc gia đình.
– Con “ghét” Chúa lắm luôn, khi con bị cám dỗ sống buông thả, hưởng lạc, Chúa lại đến bên con thỏ thẻ: “Phúc cho ai có lòng trong sạch vì họ sẽ được nhìn ngắm Thiên Chúa.” Con vâng nghe Chúa và con được bình an.
– Con “ghét” Chúa lắm, khi con muốn tích trữ của cải để thỏa mãn thói đam mê của cải vật chất, Chúa lại đến bên nhắc nhở: “Nếu đêm nay Ta gọi con về thì của cải con để lại cho ai?” Con vâng lời Chúa, con đã chia sẻ và con cảm thấy thật hạnh phúc.
– Con “ghét” Chúa luôn, khi mà đã bao nhiêu lần rồi, con nói với Chúa là con không cần Chúa nữa đâu, đã bao nhiêu lần rồi, con nói với Chúa là con “ghét” Chúa, vậy mà tại sao Chúa không chịu bỏ con? Tại sao Chúa không bao giờ làm theo ý con? Con “ghét” Chúa, con “ghét” Chúa mà Chúa có biết không?
– Con “ghét” Chúa quá nè, bởi vì dù cho con có nói con “ghét” Chúa bao nhiêu thì chẳng bao giờ con nghe được Chúa nói với con là Chúa cũng ghét con, mà con chỉ nghe được rằng Chúa rất yêu con.
Con liền hỏi Chúa: “Chúa yêu con bằng nào?”
Ngước nhìn lên Thánh Giá, con thấy Chúa đang dang rộng đôi tay và nói với con rằng: “Bằng này được không con?”
– Tại sao Chúa lại yêu con nhiều đến thế? Chúa có biết nếu Chúa cứ yêu con như vậy thì làm sao mà con không theo Chúa cho được? Chúa có biết là con “ghét” Chúa nhiều lắm không?
TRẦM THIÊN THU (sưu tầm)