Ông Già Noel có thật hay chỉ là truyền thuyết? Có thật chứ! Dù người ta có nói thì thực sự vẫn có một Ông Già Noel hào phóng, người ta gọi Ông Già Noel là Santa Claus.
Ông Già Noel tên là Nicholas (Ni-cô-la), là người theo Kitô giáo Hy Lạp, sinh tại Thổ Nhĩ Kỳ vào khoảng năm 300 sau công nguyên. Ông thương người nghèo và cho họ những gì ông có. Cha mẹ ông mất vì bệnh dịch khi ông còn nhỏ. Ông sống như lời Chúa Giêsu nói với chàng thanh niên: “Bán tài sản và cho người nghèo” (Mt 19:21). Và ông đã thực hiện đúng như vậy.
Ông trở thành linh mục, rồi được bổ nhiệm làm giám mục GP Myra khi còn trẻ tuổi. Một truyền thuyết nói rằng ông được chọn vì ông có lòng đại lượng, yêu thương trẻ em, quan tâm các thủy thủ… đặc biệt thương những người bị oan sai. Ông Già Noel chính là Thánh Nicholas.
Tại TP Patara gần đó, có một thương gia bị mất hết tài sản, mà ông lại có ba đứa con gái. Ông không có gì để hồi môn cho các con. Thời đó, con gái có của hồi môn càng nhiều càng có cơ hội lấy chồng. Người cha cảm thấy chán nản lắm. Tiếng đồn tới tai Thánh Nicholas, lúc này Thánh Nicholas đem một túi vàng đặt ở trước nhà thương gia kia để có của hồi môn cho con gái lớn. Không lâu sau, cô con gái này có chồng.
Thánh Nicholas cũng làm vậy lần hai, rồi lần ba. Lần cuối cùng, người cha “canh me”, rồi bắt gặp nhà hảo tâm nên đã bày tỏ lòng biết ơn. Thánh Nicholas cấm ông không được cho ai biết chuyện, vì Chúa Giêsu dạy: “Khi bố thí, đừng cho tay trái biết việc tay phải làm” (Mt 6:3). Những thỏi vàng được đặt vào những chiếc vớ treo trước lò sưởi. Do đó, trẻ em ngày nay thường treo vớ trong Đêm Giáng Sinh với hy vọng nhận được quà của Ông Già Noel.
Nhiều truyền thuyết nói rằng đó không là những túi vàng, mà là những trái bóng bằng vàng. Đó là lý do mà ba trái bóng vàng là biểu tượng của Thánh Nicholas – thánh bổn mạng của các tiệm cầm đồ (pawn shops).
Hồi còn trẻ, Thánh Nicholas hành hương tới Thánh Địa. Ngài đi trên con đường Chúa Giêsu đã đi xưa để có được cảm nghiệm sâu sắc về Chúa Giêsu. Khi trở về qua đường biển, một cơn bão mạnh đe dọa tàu. Thánh Nicholas vẫn bình tĩnh cầu nguyện. Các thủy thủ đều sợ hãi vì bão, nhưng bỗng ngạc nhiên khi thấy gió yên, biển lặng, mọi người thoát chết. Do đó, Thánh Nicholas là bổn mạng các thủy thủ và cách hành khách đường biển.
Hoàng đế Diocletian của Rôma mạnh mẽ chống lại Kitô giáo, hành hạ dã man các Kitô hữu, đã ra lệnh ĐGM Nicholas bị bắt. Ngài bị đánh đập, bị đày và bị tống ngục. Các tù nhân là các Kitô hữu quá nhiều nên chật nhà tù. Để giải quyết tình trạng này, họ hành hạ các Kitô hữu để giải khuây và co họ chết bớt.
Khi Hoàng đế Constantine gia nhập Kitô giáo, ĐGM Nicholas được thả. Trong cả Chính Thống giáo và Công giáo, nhiều câu chuyện kể về Thánh Nicholas về lòng nhân hậu: Cứu người thoát khỏi đói khát, cứu sống những người bị kết án tử oan sai. Những câu chuyện tương tự kể về việc Thánh Nicholas làm việc thiện nhưng không muốn ai biết.
Theo một nhà viết tiểu sử, 5 thế kỷ sau khi Ông Già Noel qua đời, Thánh Nicholas đã chống lại tà thuyết Arian – tà thuyết này không nhận thần tính của Chúa Giêsu. Một số nhà viết sử nói rằng Thánh Nicholas đã tham dự Công Đồng Nicê và đã thẳng tay tát vào mặt Arius (người khai sinh tà thuyết Arian). Các giám mục khác ngạc nhiên không hiểu sao ngài lại thô lỗ với Arius như vậy. Truyền thuyết nói rằng lúc đó cả Chúa Giêsu và Mẹ Maria đã hiện ra bảo vệ ngài. Những người gièm pha ngài đều rút lui. Có thể đó chỉ là truyền thuyết, vì các sự kiện này không được ghi lại trong hồ sơ của Công Đồng, cũng không thấy có tên ĐGM Nicholas trong danh sách các tham dự viên.
Công Đồng Nicê nổi bật với tín điều mà ngày nay vẫn được sử dụng, xác tín rằng: “Tôi tin kính một Thiên Chúa là Cha toàn năng, Đấng tạo thành trời đất, muôn vật hữu hình và vô hình. Tôi tin kính một Chúa Giêsu Kitô, Con Một Thiên Chúa, sinh bởi Đức Chúa Cha từ trước muôn đời. Người là Thiên Chúa bởi Thiên Chúa, Ánh Sáng bởi Ánh Sáng, Thiên Chúa thật bởi Thiên Chúa thật. Người sinh ra mà không phải được tạo thành, đồng bản tính với Đức Chúa Cha…”.
Thánh nicholas qua đời ngày 6 tháng 12 năm 343 (sau công nguyên) tại TP Myra, được an táng tại nhà thờ của ngài. Người ta nói rằng man-na (giống như lương thực từ trời nuôi dân Ít-ra-en đi qua sa mạc 40 năm dưới sự hướng dẫn của Mô-sê) xuất hiện trên mộ Thánh Nicholas và man-na này có khả năng chữa bệnh. Ngày nay, mộ của ngài tại Thổ Nhĩ Kỳ vẫn là điểm đến của hàng ngàn khách hành hương mỗi năm. Lễ Thánh Nicholas là ngày 6 tháng 12 (ngày 19 tháng 12 theo lịch Julian), ngày ngài qua đời.
Hoàng đế Justinian dâng kính Thánh đường ở Constantinople cho Thánh Nicholas. Một sử gia Hy Lạp viết: “Cả Tây phương và Đông phương đều tôn vinh Thánh Nicholas. Ở đâu có người ở thì ở đó tên ngài được tôn kính, và có những nhà thờ được xây dựng dâng kính ngài. Mọi Kitô hữu tôn kính ngài và cầu xin ngài bảo trợ”.
Khi TP Myra mừng lễ ngài thì một nhóm hải tặc Ả Rập từ đảo Crete đến tấn công, cướp tài sản và bắt các tù nhân đem bán làm nô lệ. Cậu bé Basilios bị bắt và phải dâng rượu cho vua Ả Rập, rượu đựng trong chiếc ly vàng rất đẹp. Cha mẹ của Basilios đau khổ vì mất đứa con duy nhất, họ đau buồn suốt nhiều năm.
Gần ngày lễ Thánh Nicholas, người mẹ không muốn tham dự. Thay vì bà phải tới nhà thờ cầu nguyện cho con trai. Khi dâng rượu cho vua Ả Rập, Basilios bất thần chạy trốn. Thánh Nicholas xuất hiện trước mặt Basilios đang hoảng hốt, ngài chúc lành và đưa Basilios về tòa giám mục ở Myra. Truyền thuyết nói rằng Basilios đã xuất hiện trước mặt người mẹ khi bà đang cầu nguyện, tay Basilios vẫn cầm chiếc ly vàng của vua Ả Rập.
Có gần 400 nhà thờ được dâng kính Thánh Nicholas ở Anh quốc hồi cuối Thời Trung Cổ. Nhiều truyền thuyết về Thánh Nicholas nói ngài đã đến với những người độc ác giết người hoặc bắt cóc trẻ em, và ngài cầu nguyện cho họ. Sau đó họ đã hoán cải.
Tại Pháp, có chuyện kể về ba trẻ em đi chơi và bị lạc, chúng bị lừa bán làm nô lệ. Thánh Nicholas cầu xin Thiên Chúa và chúng đã được thả về với gia đình. Do đó, Thánh Nicholas được coi là bổn mạng của trẻ em. Ngày nay, Thánh Nicholas được sùng kính cả ở Đông phương và Tây phương với tước hiệu là thánh bổn mạng của trẻ em, của người đi biển, của ngành ngân hàng, các tiệm cầm đồ, các học giả, các trẻ mồ côi, dân lao động, các du khách, các thương gia, các quan tòa, dân nghèo, các thanh thiếu nữ, các sinh viên, các nạn nhân bị oan sai, các tù nhân và các người làm hoặc bán nước hoa. Ngài là thánh bổn mạng của TP Apulia (Ý quốc), đảo Sicily, Hy Lạp, và TP Lorraine (Pháp quốc).
Sau khi được rửa tội ở Constantinople, Nga hoàng Vladimir I đã đem các câu chuyện về Thánh Nicholas và lòng súng kính ngài về Nga. Ngày nay, Thánh Nicholas vẫn là vị thánh được sùng kính nhiều nhất tại Nga, với hơn 2.000 nhà thờ mang tên Thánh Nicholas.
Tại một số quốc gia, Thánh Nicholas được gọi là Papa Noel (Cha Giáng Sinh), Sinter Klaus hoặc Santa Claus (Sinter/Santa là “thánh”, Klaus/Claus là dạng thu gọn của chữ Nicholas).
Mộ Thánh Nicholas ở Myra vẫn là nơi thu hút khách hành hương. Khoảng năm 1000 (sau công nguyên), vì nhiều cuộc chiến xảy ra trong vùng, một số Kitô hữu quan ngại việc kính viếng mộ Thánh Nicholas, nhất là vì Thổ Nhĩ Kỳ đa số là dân Hồi giáo. Đầu năm 1087, các thủy thủ đã đem xương Thánh Nicholas tới Bari, một hải cảng thuộc miền duyên hải tại Ý quốc.
Một nhà thờ được xây dựng ngay trên mộ ngài, nhiều tín hữu vẫn không ngừng tới kính viếng Thánh Nicholas – người là nguồn cảm hứng về Ông Già Noel ngày nay.
TRẦM THIÊN THU (Chuyển ngữ từ Beliefnet.com)