Thứ Năm Tuần X Thường Niên, Năm Lẻ
“Ở đâu có Thần Linh Chúa, ở đó có tự do!”.
Charles H. Spurgeon viết, “Khi nói về thiên đàng, bạn hãy để khuôn mặt mình sáng lên cho nó phản chiếu ánh mặt trời; hãy để đôi mắt bạn long lanh cho nó phản chiếu vinh quang Chúa. Còn khi nói về địa ngục, bạn không cần làm gì cả! Khuôn mặt bạn tự làm được điều đó!”.
Kính thưa Anh Chị em,
Không chỉ “khuôn mặt” và “ánh mắt” vốn phải sáng, nhưng cả cuộc sống! Kitô hữu phải sáng thật, sáng ánh thiên đàng chứ không phải ‘vờ’ sáng hoặc ‘ráng’ sáng! Lời Chúa hôm nay cho thấy, trong Chúa Giêsu, Kitô hữu ‘càng tự do, càng toả rạng’ vinh quang Thiên Chúa.
Phaolô hiểu rất rõ sự toả rạng này! Thư Côrintô hôm nay tiết lộ, sự toả rạng phát xuất từ sự tự do bên trong của con cái Chúa. Ngài viết, “Ở đâu có Thần Linh Chúa, ở đó có tự do!”. Người tự do thực sự là người sống trong ân sủng của Thánh Thần. Họ được Thánh Thần dẫn dắt, uốn nắn, để đơm hoa kết trái. Đó là một cuộc sống như Chúa Giêsu và trong Chúa Giêsu; trong Ngài, họ sống tình yêu tự hiến toả rạng vinh quang Chúa Cha và tình yêu đối với các linh hồn. Tắt một lời, người tự do thực sự là người luôn tìm vinh quang Thiên Chúa qua việc yêu thương người khác như Thiên Chúa yêu. Và càng yêu thương, họ ‘càng tự do, càng toả rạng!’.
Phaolô gọi tiến trình này là ‘công việc của Chúa Thánh Thần’. Nó không hoàn thành trong cuộc đời này; chỉ ở đời sau, chúng ta mới hoàn tất nó. Tuy nhiên, Thánh Thần không ngừng hoạt động để chúng ta hướng tới sự toàn hảo, “Ngài chiếu sáng chúng ta, hầu làm sáng tỏ sự hiểu biết vinh quang Ngài trên tôn nhan của Đức Giêsu Kitô”. Thánh Vịnh đáp ca cũng nói đến vinh quang chúng ta hướng đến, “Vinh quang của Chúa hằng chiếu toả trên đất nước chúng ta!”.
Trong Tin Mừng hôm nay, Chúa Giêsu nêu lên ý nghĩa việc phản chiếu sự thánh thiện của Thiên Chúa khi Kitô hữu dám sống các mối phúc; cụ thể, đó là yêu thương, tha thứ. Điều này không chỉ thể hiện ở những cố gắng bên ngoài nhưng là một nhân đức được nuôi dưỡng bên trong; Thánh Thần là người hình thành sự sâu sắc ở cấp độ cao hơn này. Vì thế, không chỉ cấm giết người, Ngài còn nghiêm khắc đối với những cảm xúc tức giận khi ai đó nộp rủa anh em mình là “đồ khùng”, “đồ ngốc”, vốn có thể dẫn đến “giết người”. Hiểu được như thế, câu nói, “Con sẽ không thoát khỏi nơi ấy cho đến khi trả hết đồng xu cuối cùng!” không còn là một cảnh báo đáng sợ, nhưng là một nhắc nhở thiết thực đòi buộc của tình yêu, hoa trái của tự do.
Anh Chị em,
“Ở đâu có Thần Linh Chúa, ở đó có tự do!”. Lời Chúa mời gọi chúng ta xét xem điều gì đang kìm hãm trái tim khiến bạn và tôi mất tự do để không có khả năng sống theo sự thúc đẩy bên trong của Thánh Thần. Nói cách khác, điều gì đang làm chúng ta cay đắng, bất an khiến chúng ta không toả rạng được sự hồn nhiên của niềm vui sống đời làm con cái Chúa? Ước gì không chỉ “khuôn mặt” và “ánh mắt”, nhưng “cả cuộc sống” của chúng ta rạng sáng thật ánh quang thiên đàng, phản chiếu vinh quang Thiên Chúa như Chúa Giêsu, cụ thể qua việc yêu thương anh chị em mình. Để được vậy, bạn và tôi hãy chìm sâu trong cầu nguyện, mải mê chiêm ngắm Chúa Giêsu và cầu xin sự biến đổi từng ngày của Thánh Thần, Đấng biến đổi chúng ta ngày ‘càng tự do, càng toả rạng’.
Chúng ta có thể cầu nguyện,
“Lạy Chúa, chớ gì, ai nhìn khuôn mặt con, người ấy có thể ‘ngắm trước’ thiên đàng! Để được vậy, cho con biết buông mình cho Đấng Biến Đổi, Chúa Thánh Thần!”, Amen.
Lm. Minh Anh, Tgp. Huế