ĐỂ CÓ NIỀM VUI
“Các con đừng xao xuyến, cũng đừng sợ hãi!”.
“Để có thể trải nghiệm niềm vui, chớ gì không một giây phút nào trong đời tôi nằm ngoài ánh sáng, tình yêu và sự hiện diện của Chúa! Như chiếc bình rỗng, tôi trao phó toàn thân cho Ngài, Ngài sẽ đổ đầy nó bằng tình yêu và Thánh Thần!” – Andrew Murray.
Kính thưa Anh Chị em,
Không được ‘rỗng’ như Murray, bạn và tôi thường ‘đầy’; vì thế, chúng ta luôn thiếu bình an, mất tự do và ít niềm vui. Trong Tin Mừng hôm nay, Chúa Giêsu tiết lộ một bí quyết ‘để có niềm vui’ trong tâm hồn: “Các con đừng xao xuyến, cũng đừng sợ hãi!”.
Một trái tim sợ hãi và xao xuyến không phải là điều Chúa Giêsu muốn; nó không phải là của Ngài! Sợ hãi và xao xuyến là những gánh nặng tì đè, đóng chặt cánh cửa tâm hồn con người. Chúa Giêsu muốn chúng ta tự do, thoát khỏi những gánh nặng không đáng có đó. Vậy đâu là gánh nặng ‘nặng nhất’ của bạn? Hoặc gánh nặng đó dẫu có thể không khiến bạn ngắc ngoải, nhưng nó thường xuyên đeo bám, dai dẳng, và có thể là một gánh nặng – khá khó khăn – khi nó cứ kéo dài từ năm này qua năm khác!
Để được tự do, bước đầu tiên không thể thiếu là bạn cần nhận ra gánh nặng đó là gì; xác định nó, gọi tên nó, và tìm cách truy nguyên nó! Vậy nếu nguyên nhân của nó là một tội lỗi, bạn hãy ăn năn và đi xưng tội; đây là cách tốt nhất để tìm lại và trải nghiệm tự do nhanh nhất. Tuy nhiên, nếu gánh nặng của bạn là do người khác, hoặc do một số tình huống nằm ngoài tầm kiểm soát của mình, bạn cứ yên tâm! Chỉ cần quy phục, tín thác vào Chúa, trao phó toàn thân cho Ngài; và rồi, tự do sẽ đến khi bạn hoàn toàn phó mặc mọi sự cho Chúa dù hoàn cảnh đó có là gì!
Cho sự tín thác đó, câu chuyện Công Vụ Tông Đồ hôm nay là một minh hoạ. Phaolô gặp phải một tình huống hoàn toàn nằm ngoài tầm kiểm soát. Bị ném đá, người ta tưởng Phaolô đã chết; nhưng biết mình còn sống, Phaolô không xao xuyến, chẳng sợ hãi. Và thay vì trốn chạy, ông lập tức vào thành, đi đến các địa danh khác nhau để rao truyền Phúc Âm; nhờ đó, dân các thành nhận biết vinh quang Nước Chúa. Thánh Vịnh đáp ca báo trước, “Kẻ hiếu trung phải nói lên rằng: Triều đại Ngài vinh hiển!”.
Anh Chị em,
“Các con đừng xao xuyến cũng đừng sợ hãi!”. Đấng thuyết phục chúng ta là Đấng đã từng sợ hãi, xao xuyến và buồn phiền đến chết. Ngài đã từng bị nhục mạ, bị giết chết và vùi sâu trong đất đến ba ngày. Nhưng Ngài đã phục sinh và nay đang ngự bên hữu Chúa Cha để chuyển cầu cho chúng ta. Vậy, bao lâu “nằm ngoài ánh sáng, tình yêu và sự hiện diện của Ngài”, chúng ta vẫn tiếp tục bất an! Hãy “như chiếc bình rỗng”, phó toàn thân cho Ngài, Ngài sẽ đổ vào đó “Thánh Thần và tình yêu!”. ‘Để có niềm vui’, hãy đặt mình trước Lời Chúa; hãy đến với Thánh Thể, đến với các Bí tích, đặc biệt, Bí tích Hoà Giải, suối nguồn thứ tha và chữa lành. Chúa Giêsu sẵn sàng đổ đầy chúng ta; ân sủng của Ngài sẽ trả lại cho chúng ta tất cả những gì đã mất, băng bó những gì thương tổn và chữa lành mọi lở loét của linh hồn!
Chúng ta có thể cầu nguyện,
“Lạy Chúa, linh hồn con còn đầy ‘các thứ tục luỵ’ ngoài Chúa. Giúp con làm rỗng nó, hầu Thánh Thần Chúa có thể đổ đầy tình yêu, ân sủng và bình an!”, Amen.
(Lm. Minh Anh, Tgp. Huế)