Không phải tất cả đều sạch cả sao ?
( Lc 17, 17)
Bài Tin Mừng hôm nay tường thuật lại chuyến đi của Đức Giêsu lên Giêrusalem, Người đi qua vùng Samari, một vùng cư ngụ của dân ngọai, mà người Do Thái phân biệt đối xử, xem họ là người tội lỗi. Người vào một làng kia, cùng với đám đông dân chúng ra đón, có mười người phong cùi đứng từ xa chờ sẵn. Sở dĩ như vậy vì xã hội thời ấy coi bệnh phong cùi là lọai bệnh nguy hiểm, người bệnh phải sống cách ly, đi tới đâu phải la lớn hay dùng hiệu lệnh để người khác biết mà tránh. Họ cũng bị xã hội lúc đó coi là người tội lỗi, bị Chúa phạt. Những người phong cùi này kêu lớn tiếng :”Lạy Thầy Giêsu, xin dủ lòng thương chúng tôi “. Đức Giêsu, Đấng không hề phân biệt đối xử, Đấng sẵn sàng đến với hết mọi người mà không lọai trừ ai. Người đến để đem Tin vui đến cho những ai đón nhận Người và cả những người không tin, hay chưa tin vào Người. Nghe được tiếng kêu than của những người bệnh, Người nói với họ ”Hãy đi trình diện với các tư tế,” một cách giữ đúng luật LêVi, để được chứng thực rằng người bệnh được sạch. Họ mạnh dạn ra đi và đang khi đi thì họ được ơn chữa lành.
Hẳn rằng đang lúc họ đi trình diện thì phép lạ đã xảy ra. Những người này biết họ đã được Chúa chữa cho họ. Chúa không trực tiếp chạm tay vào, Chúa không đưa thuốc cho họ uống lúc đó. Nhưng bằng quyền uy, Chúa cho dân chúng thấy rằng, Người có quyền trên các thần ô uế. Chúa đến trần gian không chỉ rao truyền tin mừng về Chúa Cha, chữa cho con người khỏi những tật bệnh thân xác mà còn giải thóat con người khỏi sự thống trị của ác thần, được giải phóng khỏi vòng nô lệ của tội lỗi. Chỉ một lời của Chúa nhắc, họ mạnh dạn đi trình diện các bậc tư tế. Họ tin rằng khi được Chúa đáp lời, chắc chắn Người sẽ chữa cho họ. Một niềm tin tuyệt đối mà ít người có được.
Gặp được Chúa, được Chúa lắng nghe và biết tin tưởng, đón nhận lời Người, quả là một ao ước của con ngày hôm nay. Và còn hơn thế nữa, được Người chữa lành các bệnh tật, được sống lại về phần linh hồn thì còn hạnh phúc nào hơn. Những người phong cùi ngày ấy hẳn vui lắm khi biết mình lành bệnh. Cũng có thể vì vui quá, hạnh phúc quá, sung sướng quá mà khi lành bệnh, 9 người chạy vội về nhà, về xóm ngõ, ra chợ đời để reo mừng? Họ vô tình quên mất Đức Giêsu, người đã chữa cho họ vẫn đang trong làng đó. Một người trong số đó, trớ trêu thay lại là một người dân ngọai ( Samari) trở lại sấp mình dưới chân Chúa mà cảm tạ, tôn vinh Thiên Chúa. Chúa Giêsu nhắc khéo mà cũng là khen ngợi anh về lòng biết ơn “Không phải cả mười người được sạch sao? Thế chín người kia đâu? Sao không thấy họ trở lại mà tôn vinh Thiên Chúa, mà chỉ có người ngọai bang này ? “. Một lời trách nhẹ nhàng, một bài học về nhân bản cho con người : Lòng biết ơn.
Chuyện hôm nay, có lần con nghe một Linh mục kể chuyện về một cậu bé trên chuyến xe buýt. Cậu ngồi ngay chiếc ghế đầu, thấy một ông già bước lên khi xe ghé trạm. Câu mau mắn đứng dậy lễ phép nhường chỗ cho ông. Ông thoải mái ngồi xuống vuốt râu đắc ý. Thình lìnhcâu quay lại hỏi: Thưa ông, ông nói gì ạ !Ông già ngạc nhiên: Không ông có nói gì đâu. Cậu bé nhoẻn miệng cười, nói :Vây mà con tưởng ông nói cảm ơn con. Không có chi đâu ạ!
Lạy Chúa,
Ngày hôm nay, với Hội Thánh Chúa nơi trần gian, Năm 2019 này được Hội Thánh chọn là Năm Truyền giáo Ngoại thường, mở ra cho con một giai đọan mới trong cuộc đời sống đạo của con. Lời Chúa nói với người bệnh Phong được chữa lành :”Đứng dậy về đi, lòng tin của con đã cứu chữa con “ sẽ là lời khẳng định cho con sống lòng tin của mình trong xã hội hôm nay, bên cạnh biết bao anh chị em con chưa nhận biết Chúa, thì thái độ sống của con phải là thể hiện lòng tin ấy qua lòng biết ơn, cảm tạ Thiên Chúa, đấng tạo dựng nên vũ trụ này, đấng hằng yêu thương hết mọi người. Con cũng phải bày tỏ lòng biết ơn những người đang sống bên con mỗi ngày, họ giúp đỡ con, họ sống cùng, sống với con, chia sẻ vui buồn với con. Chúng con cùng nâng đỡ nhau. Gửi cho nhau một lời CẢM ƠN, đó chính là con đang thực thi lời Chúa dạy.là loan báo tin mừng của Chúa cho mọi loài thụ tạo vậy . AMEN.
Fx Đỗ Công Minh .