CN XXVIII QUANH NĂM
(Kn 7, 7-11; Dt 4, 12-13; Mc 10, 17-30)
“Anh chỉ thiếu một điều
là hãy đi bán những gì anh có mà cho người nghèo,
anh sẽ được một kho tàng trên trời,
rồi hãy đến theo Tôi”
Tin mừng Marcô 10, 17-30:
Đức Giêsu vừa lên đường, thì có một người chạy đến, quỳ xuống trước mặt Người và hỏi: “Thưa Thầy nhân lành, tôi phải làm gì để được sự sống đời đời làm gia nghiệp?”. Đức Giêsu đáp: “Sao anh nói Tôi là nhân lành? Không có ai nhân lành cả, trừ một mình Thiên Chúa. Hẳn anh biết các điều răn: Chớ giết người, chớ ngoại tình, chớ trộm cắp, chớ làm chứng gian, chớ làm hại ai, hãy thờ cha kính mẹ”. Anh ta nói: “Thưa Thầy, tất cả những điều đó, tôi đã tuân giữ từ thuở nhỏ”. Đức Giêsu đưa mắt nhìn anh ta và đem lòng yêu mến. Người bảo anh ta: “Anh chỉ thiếu có một điều, là hãy đi bán những gì anh có mà cho người nghèo, anh sẽ được một kho tàng trên trời. Rồi hãy đến theo Tôi”. Nghe lời đó, anh ta sa sầm nét mặt và buồn rầu bỏ đi, vì anh ta có nhiều của cải.
Đức Giêsu rảo mắt nhìn chung quanh, rồi nói với các môn đệ: “Những người có của thì khó vào Nước Thiên Chúa biết bao!”. Nghe Người nói thế, các môn đệ sững sờ. Nhưng Người lại tiếp: “Các con ơi, vào được Nước Thiên Chúa thật khó biết bao! Con lạc đà chui qua lỗ kim còn dễ hơn người giàu vào Nước Thiên Chúa”. Các ông lại càng sửng sốt hơn nữa và nói với nhau: “Thế thì ai có thể được cứu?”. Đức Giêsu nhìn thẳng vào các ông và nói: “Đối với loài người thì không thể được, nhưng đối với Thiên Chúa thì không phải thế, vì đối với Thiên Chúa mọi sự đều có thể được”.
Ông Phê-rô lên tiếng thưa Người: “Thầy coi, phần chúng con, chúng con đã bỏ mọi sự mà theo Thầy!”. Đức Giêsu đáp: “Thầy bảo thật anh em: Chẳng hề có ai bỏ nhà cửa, anh em, chị em, mẹ cha, con cái hay ruộng đất, vì Thầy và vì Tin Mừng, mà ngay bây giờ, ở đời này, lại không nhận được nhà cửa, anh em, chị em, mẹ, con hay ruộng đất, gấp trăm, cùng với sự ngược đãi, và sự sống vĩnh cửu ở đời sau”.
Suy niệm:
Tường thuật Tin mừng hôm nay ghi lại cuộc đối thoại giữa Chúa Giêsu với người thanh niên giàu có làm nổi bật nội dung chính: Muốn đạt được sự sống đời đời, hạnh phúc quê Trời, thì phải tuân giữ các điều răn của Chúa, từ bỏ của cải vật chất để theo Người và giúp đỡ phục vụ người nghèo.
Anh thanh niên giàu có này là một người đạo đức lương thiện và là một mẫu gương đáng mơ ước:
– Về mặt xã hội, anh là người thành công, thành đạt, đại gia; vì anh có nhiều của cải (Mc 10, 22). Có tiền thì có thể làm được mọi sự “có tiền mua tiên cũng được”.
– Về mặt tôn giáo, đời sống đức tin, anh nghiêm túc giữ các điều răn của Chúa từ khi còn nhỏ: “Thưa Thầy, tất cả những điêu răn, tôi đã tuân giữ từ thuở nhỏ (Mc 10, 20). Thật tuyệt vời.
– Anh được Chúa Giêsu thương mến vì ước muốn tốt lành của anh; muốn được sự sống đời đời làm gia nghiệp. Tin mừng ghi nhận: “Đức Giêsu đưa mắt nhìn anh ta và đem lòng yêu mến”.
Anh thanh niên giàu sang có thành tâm thiện chí, muốn nên tốt hơn nên đã đi tìm và hỏi ý kiến Chúa Giêsu. Nhưng khi Chúa Giêsu muốn anh trở thành môn đệ, muốn anh đi theo Chúa, muốn anh sống đời tận hiến. Người chăm chú nhìn anh với lòng yêu mến và mời gọi anh tiến thêm bước nữa:
“Hãy đi bán những gì anh có mà cho người nghèo, anh sẽ được một kho tàng trên trời. Rồi hãy đến theo Tôi” (Mc 10. 21).
Đức Giêsu muốn anh từ bỏ tất cả, đi theo Chúa. Nhưng anh đã không đáp lại lời kêu gọi của Chúa. Anh sụ nét mặt, buồn rầu bỏ đi vì anh ta có nhiều của cải.
Quả thật, “đồng tiền đi liền khúc ruột”. Lòng ham mê của cải vật chất đã thắng tình yêu dành cho Thiên Chúa và tha nhân. Lòng tham sân si đã bóp nghẹt con tim anh. Tình yêu của anh chưa đủ mạnh để thúc đẩy anh làm điều nên làm và phải làm: Từ bỏ để đi theo Chúa. Tiền bạc mê hoặc lòng người và cản bước con người đến với Chúa, đến với anh em. Chúng ta không thể nói yêu mến Chúa mà lại làm ngơ trước nhu cầu cấp bách của anh em.
Trong bối cảnh này, Chúa Giêsu đã cảnh giác mọi người về lòng tham của cải vật chất, vì lòng ham mê của cải là cội rễ sinh ra mọi sự dữ trong xã hội:
“Con lạc đà chui qua lỗ kim còn dễ hơn người giàu có vào Nước Thiên Chúa” (Mc 10, 25).
Đây là cách nói văn chương Á Đông, diễn tả một việc làm rất khó. Thực tế, Đức Giêsu đã nhiều lần tham dự những bữa tiệc sang trọng của người Biệt phái giàu có, từng ăn uống tại nhà những người thu thuế lắm tiền, từng chịu ơn những phụ nữ nhân đức nhiều của. Đức Giêsu chỉ lên án những ai ham mê của cải, coi đồng tiền là chúa tể, làm nô lệ tiền bạc, để rồi không dám mở tay ra với anh em và quảng đại với công việc của Chúa.
George Horace Lorimer, chủ bút nhật báo Sartuday Evening Post đã viết:“Có tiền và có những cái mua bằng tiền thì tốt. Nhưng biết dùng tiền và đừng để mất những thứ tiền không mua được còn tốt hơn”.
Có những thứ tiền không mua được:
– Tiền mua được thế gian nhưng không mua được thiên đàng
– Tiền không mua được tình bạn chân thật
– Tiền không mua được tình yêu hy sinh
– Tiền không mua được lương tâm trong sạch
– Tiền không mua được an vui hạnh phúc
Tiền bạc trên trần gian chẳng có giá trị gì trên Trời, nếu nó không đổi thành việc lành, việc từ thiện bác ái… Đó là ý nghĩa lời Chúa nói với chàng thanh niên giàu có: cho đi gia sản của anh để mua Nước Trời.
Hôm nay, chúng ta cầu xin Thiên Chúa ban cho chúng ta ơn khôn ngoan để thoát mọi hiểm nguy của chủ nghĩa duy vật dưới mọi hình thức, của lòng tham tiền bạc… Bởi vì: “Lời lãi cả thế gian mà mất linh hồn thì được ích gì” (Lc 9, 25).
LM Giuse Nguyễn Văn Nam