TGP SAIGON – Sống tinh thần mùa Vọng và Năm Đức Tin, Cộng đoàn Lòng Chúa Thương Xót TGP Saigon và một số ân nhân đã thực hiện chuyến từ thiện bác ái tại Trại phong Di Linh từ 15 tới 17-12-2012.
Trên hành trình, trước tiên chúng tôi dừng chân để kính viếng Đức Mẹ Tà Pao để xin Mẹ đồng hành trong suốt chuyến đi.
Sau đó, chúng tôi ghé nhà thờ Di Linh (hạt Di Linh), quản xứ là Lm P.X. Nguyễn Viết Đoàn. Tại đây, đoàn cũng trao một số phần quà cho các anh chị em người dân tộc.
Rồi chúng tôi đến nơi phải đến là trại phong Di Linh vào một buổi sáng nắng đẹp, trong suốt như pha-lê. Hương cà-phê ngào ngạt quyện vào những làn gió se se lạnh. Những hàng cây xanh mướt như Tình Yêu Chúa, những thảm cỏ êm đềm và mượt mà như Lòng Chúa Thương Xót. Tôi chợt nhớ lời Thánh vịnh 22: “Chúa chăn nuôi tôi, tôi chẳng thiếu thốn chi”.
Được biết, trại phong Di Linh hiện có 70 bệnh nhân phong và khoảng 200 người đã khỏi bệnh (con cháu họ không bị di truyền bệnh phong). Hầu hết là người dân tộc, chỉ có vài người Kinh. Các nhân viên phục vụ tại đây là 11 nữ tu Dòng Nữ tử Bác ái (Filles de la Charité, Congregation of the Daughters of Charity – Đấng sáng lập là Thánh Vincent de Paul cùng với Thánh nữ Louis de Marillac).
Chúng tôi đã chia sẻ yêu thương với các anh chị em sống tại trại phong Di Linh với những phần quà nhỏ, ít giá trị vật chất nhưng chứa chan Tình Yêu Chúa Hài Đồng như một lời chúc mừng Giáng sinh đến những người đau khổ ấy. Hy vọng họ cũng được sưởi ấm lòng trong cái giá lạnh mùa Đông vùng cao nguyên. Và cũng là để “vết thương của Chúa” không còn lan rộng và ăn sâu thêm nữa.
Chúng tôi có ghé vào Tòa giám mục Đà-lạt để gặp gỡ và trao đổi với ĐGM Antôn Vũ Huy Chương, một người rất quan tâm việc phát triển cộng đoàn LCTX. Sau đó, chúng tôi ghé tham quan Trung tâm Mục vụ GP Đà-lạt, Domaine de Marie (Đồi Mai Anh) của Dòng Nữ Tử Bác Ái, và tiếp tục ghé một số địa danh nổi tiếng của thành phố mộng mơ và có đủ loại hoa này.
Chiều xuống êm đềm, đúng như lời của ca khúc “Đà-lạt Hoàng Hôn” của nhạc sĩ Minh Kỳ và Dạ Cầm: “Lắng nghe chiều xuống thành phố mộng mơ, màu lam tím Đà-lạt sương phủ mờ…”. Cảm giác rất khác lạ, Đà-lạt ơi!
Trước khi về lại Saigon, chúng tôi ghé vào Đức Mẹ Suối An Bình trên Đèo Bảo Lộc để tạ ơn Mẹ về chuyến đi được tốt đẹp và bình an. Trời càng lúc càng tối, nhưng đức tin càng ngày càng sáng…