Một trong những sai lầm lớn nhất của con người là khi đọc Kinh Thánh mà cứ như người bàng quan. Với họ, Kinh Thánh là bộ sưu tập các câu chuyện và sự kiện xảy ra từ 2.000 năm trước. Và chúng ta chỉ đọc Kinh Thánh cứ như đọc lịch sử vậy.
Nhưng, thực sự những chuyện xưa đó là chính chuyện đời của chúng ta. Chính chúng ta ở trong các trình thuật đó. Bạn là Ápraham, Sara, Môsê, Đêbôra, Giêrêmia, Rút, Phêrô, Phaolô, Mẹ Maria, và nếu bạn chuẩn bị chấp nhận điều đó, bạn cũng là chính Chúa Giêsu. Khi trình thuật chúng ta đọc được mở ra, chính chúng ta ở trong câu chuyện đó. Chúng ta không thể chỉ quan sát xem người khác nói gì, làm gì hoặc trả lời gì. Những gì thánh Phêrô làm, thánh Mađalêna làm, và những người khác làm thì chúng ta cũng làm.
Thánh Phêrô đã chối Chúa và bỏ chạy. Chúng ta cũng vậy. Người phụ nữ tội lỗi đã yêu và không bao giờ đầu hàng, chúng ta cũng nên như vậy. Các tội nhân có quá khứ tội lỗi và có tương lai tốt đẹp, chúng ta cũng vậy. Thánh Phêrô sôi nổi, cương quyết, tha thiết và yếu đuối sa ngã, chúng ta cũng vậy. Nhưng thánh Phêrô cũng yêu Chúa và bỏ mạng sống vì Chúa, chúng ta cũng có thể làm vậy. Chúa Giêsu chịu đau khổ và chịu chết, nhưng rồi phục sinh và lên trời vinh quang. Chúng ta cũng đau khổ và sẽ chết, chắc chắn cũng được lên trời vinh quang.
Kinh Thánh là chuyện đời của chúng ta. Chúng ta ở trong đó. Chỉ đọc Kinh Thánh như người bàng quan thì sẽ bỏ mất những điểm chính.
Điểm cốt lõi trong Kinh Thánh rất quan trọng và là chìa khóa để chúng ta mở. Chìa khóa đó rất đơn giản: Trả lời những câu hỏi! Trong nhiều việc Chúa Giêsu đã làm, Ngài hỏi nhiều câu hỏi! Khi bạn đọc Phúc âm và Chúa Giêsu hỏi, bạn hãy trả lời câu hỏi đó! Đừng đợi xem thánh Phêrô hoặc thánh Mađalêna làm gì, hoặc người Pharisêu và đám đông dân chúng nói gì. Hãy trả lời câu hỏi bằng chính cách của bạn. Đó là bạn làm cho Kinh Thánh sống động.
Suy niệm là điều cần thiết. Hãy đọc chậm, suy tư, tìm ra câu hỏi và trả lời. Có thể là vài ngày hoặc vài tuần để tìm ra câu hỏi. Dưới đây là những câu hỏi gợi ý. Chúa Giêsu đã từng bị người ta chất vấn và gài bẫy đủ kiểu – đặc biệt là trước khi Ngài chịu kết án tử, nhưng không ai có thể bắt bẻ được Ngài điều gì, dù là điều nhỏ nhoi nhất.
Và ngay bây giờ, Chúa Giêsu cũng vẫn đang hỏi mỗi chúng ta, bạn hãy nghiêm túc trả lời 100 câu hỏi của Chúa Giêsu nha! Bạn sẵn sàng chưa? Xin mời bạn…
100 câu Chúa Giêsu hỏi và bạn PHẢI trả lời thật lòng:
- Nếu anh em chỉ chào hỏi anh em mình thôi, thì anh em có làm gì lạ thường đâu? Ngay cả người ngoại cũng chẳng làm như thế sao? (Mt 5:47).
- Hỏi có ai trong anh em, nhờ lo lắng, mà kéo dài đời mình thêm được dù chỉ một gang tay? (Mt 6:27).
- Còn về áo mặc cũng thế, lo lắng làm gì? (Mt 6:28).
- Sao anh thấy cái rác trong con mắt của người anh em, mà cái xà trong con mắt của mình thì lại không để ý tới? (Mt 7:3).
- Cứ xem họ sinh hoa quả nào, thì biết họ là ai. Ở bụi gai, làm gì có nho mà hái? Trên cây găng, làm gì có vả mà bẻ? (Mt 7:16).
- Sao nhát thế, hỡi những người kém lòng tin? (Mt 8:26).
- Sao các ông lại nghĩ xấu trong bụng như vậy? (Mt 9:4).
- Chẳng lẽ khách dự tiệc cưới lại có thể than khóc, khi chàng rể còn ở với họ? (Mt 9:15).
- Các anh có tin là tôi làm được điều ấy không? (Mt 9:28).
- Anh em ra xem gì trong hoang địa? Một cây sậy phất phơ trước gió chăng? Thế thì anh em ra xem gì? Một người mặc gấm vóc lụa là chăng? (Mt 11:7-8).
- Tôi phải ví thế hệ này với ai? (Mt 11:16).
- Ai trong các ông có một con chiên độc nhất bị sa hố ngày sa-bát, lại không nắm lấy nó và kéo lên sao? (Mt 12:11).
- Làm sao người ta có thể vào nhà một kẻ mạnh và cướp của được, nếu không trói kẻ mạnh ấy trước đã, rồi mới cướp sạch nhà nó? (Mt 12:29).
- Loài rắn độc kia, xấu như các người, thì làm sao nói điều tốt được? (Mt 12:34).
- Ai là mẹ tôi? Ai là anh em tôi? (Mt 12:48).
- Người đâu mà kém tin vậy! Sao lại hoài nghi?? (Mt 14:31).
- Tại sao các ông dựa vào truyền thống của các ông mà vi phạm điều răn của Thiên Chúa? (Mt 15:3).
- Anh em có mấy chiếc bánh? (Mt 15:34).
- Sao anh em lại nghĩ đến chuyện không có bánh, người đâu mà kém tin vậy? (Mt 16:8).
- Người ta nói Con Người là ai? (Mt 16:13).
- Anh em bảo Thầy là ai? (Mt 16:15).
- Nếu người ta được cả thế giới mà phải thiệt mất mạng sống thì nào có lợi gì? Hoặc người ta sẽ lấy gì mà đổi mạng sống mình? (Mt 16:26).
- Ôi thế hệ cứng lòng không chịu tin và gian tà! Tôi còn phải chịu đựng các người cho đến bao giờ nữa? (Mt 17:17).
- Tôi phải làm điều gì tốt để được hưởng sự sống đời đời? Sao anh hỏi Tôi về điều tốt? (Mt 19:16).
- Các người có uống nổi chén Thầy sắp uống không? (Mt 20:22).
- Các anh muốn tôi làm gì cho các anh? (Mt 20:32).
- Quý vị chưa bao giờ đọc câu này trong Kinh Thánh sao? (Mt 21:42).
- Tại sao các người lại thử tôi, hỡi những kẻ giả hình? (Mt 22:18).
- Đồ ngu si mù quáng! Thế thì vàng hay Đền Thờ là nơi làm cho vàng nên của thánh, cái nào trọng hơn? Đồ mù quáng! Thế thì lễ vật hay bàn thờ là nơi làm cho lễ vật nên của thánh, cái nào trọng hơn? (Mt 23:17 & 19).
- Đồ mãng xà, nòi rắn độc kia! Các người trốn đâu cho khỏi hình phạt hoả ngục? (Mt 23:33).
- Sao lại muốn gây chuyện với người phụ nữ này? (Mt 26:10).
- Thế ra anh em không thể canh thức nổi với Thầy một giờ sao? (Mt 26:40).
- Anh tưởng là Thầy không thể kêu cứu với Cha Thầy sao? Người sẽ cấp ngay cho Thầy hơn mười hai đạo binh thiên thần! (Mt 26:53).
- Tôi là một tên cướp sao mà các ông đem gươm giáo gậy gộc đến bắt? (Mc 26:55).
- Lạy Thiên Chúa, lạy Thiên Chúa của con, sao Ngài bỏ rơi con? (Mt 27:46).
- Chẳng lẽ mang đèn tới để đặt dưới cái thùng hay dưới gầm giường? Nào chẳng phải là để đặt trên đế sao? (Mc 4:21).
- Chúng ta ví Nước Thiên Chúa với cái gì đây? Lấy dụ ngôn nào mà hình dung được? (Mc 4:30).
- Ai đã sờ vào áo Tôi? (Mc 5:30).
- Sao lại náo động và khóc lóc như vậy? (Mc 5:39).
- Anh em cũng ngu tối như thế sao? Anh em không hiểu sao? (Mc 7:18).
- Sao thế hệ này lại xin một dấu lạ? (Mc 8:12).
- Anh em có mắt mà không thấy, có tai mà không nghe ư? (Mark 8:18).
- Khi Thầy bẻ năm chiếc bánh cho năm ngàn người ăn, anh em đã thu lại được bao nhiêu thúng đầy mẩu bánh? (Mc 8:19).
- [Chúa nói với người mù] Anh có thấy gì không? (Mc 8:23).
- Dọc đường, anh em đã bàn tán điều gì vậy? (Mc 9:33).
- Muối mà hết mặn thì anh em sẽ lấy gì ướp cho mặn lại? (Mc 9:50).
- Ông Môsê đã truyền dạy các ông điều gì? (Mc 10:3).
- Anh nhìn ngắm công trình vĩ đại đó ư? Tại đây, sẽ không còn tảng đá nào trên tảng đá nào; tất cả đều sẽ bị phá đổ (Mc 13:2).
- Simon, anh ngủ à? Anh không thức nổi một giờ sao? (Mc 14:37).
- Sao cha mẹ lại tìm con? Cha mẹ không biết là con có bổn phận ở nhà của Cha con sao? (Lc 2:49).
- Các ông đang nghĩ gì trong bụng vậy? (Lc 5:22).
- Tại sao anh em gọi Thầy: “Lạy Chúa! Lạy Chúa!” mà anh em không làm điều Thầy dạy? (Lc 6:46).
- Đức tin anh em ở đâu? (Lc 8:25).
- Tên anh là gì? (Lc 8:30).
- Ai là người đã sờ vào tôi? (Lc 8:45).
- Ngươi tưởng sẽ được nâng lên đến tận trời ư? (Lc 10:15).
- Trong Luật đã viết gì? Ông đọc thế nào? (Lc 10:26).
- Trong ba người, ai đã tỏ ra là người thân cận với người đã bị rơi vào tay kẻ cướp? (Lc 10:36).
- Đồ ngốc! Đấng làm ra cái bên ngoài lại không làm ra cái bên trong sao? (Lc 11:40).
- Hỡi bạn, ai đã đặt tôi làm người xử kiện hay người chia gia tài cho các anh? (Lc 12:14).
- Việc nhỏ nhất mà anh em còn làm không được thì lo lắng về những việc khác làm gì? (Lc 12:26).
- Sao các người không tự mình xét xem cái gì là phải? (Lc 12:57).
- Có vua nào đi giao chiến với một vua khác mà trước tiên không ngồi xuống bàn tính xem mình có thể đem một vạn quân ra đương đầu với đối phương dẫn hai vạn quân tiến đánh mình chăng? (Lc 14:31).
- Nếu anh em không trung tín trong việc sử dụng Tiền Của bất chính, thì ai sẽ tín nhiệm mà giao phó của cải chân thật cho anh em? (Lc 16:11).
- Sao không thấy họ trở lại tôn vinh Thiên Chúa, mà chỉ có người ngoại bang này? (Lc 17:18).
- Chẳng lẽ Thiên Chúa lại không minh xét cho những kẻ Người đã tuyển chọn, ngày đêm hằng kêu cứu với Người sao? (Lc 18:7).
- Khi Con Người ngự đến, liệu Người còn thấy lòng tin trên mặt đất nữa chăng? (Lc 18:8).
- Giữa người ngồi ăn với kẻ phục vụ, ai lớn hơn ai? (Lc 22:27).
- Sao anh em lại ngủ? Dậy mà cầu nguyện, kẻo sa chước cám dỗ? (Lc 22:46).
- Vì cây xanh tươi mà người ta còn đối xử như thế, thì cây khô héo sẽ ra sao? (Lc 23:31).
- Các anh vừa đi vừa trao đổi với nhau về chuyện gì vậy? (Lc 24:17).
- Đấng Kitô lại chẳng phải chịu khổ hình như thế rồi mới vào trong vinh quang sao? (Lc 24:26).
- Ở đây anh em có gì ăn không? (Lc 24:41).
- Các anh tìm gì thế? (Ga 1:38).
- Chuyện đó can gì đến Tôi? (Ga 2:4).
- Ông là bậc thầy trong dân Ítraen, mà lại không biết những chuyện ấy? (Ga 3:10).
- Nếu tôi nói với các ông về những chuyện dưới đất mà các ông còn không tin, giả như tôi nói với các ông về những chuyện trên trời, làm sao các ông tin được? (Ga 3:12).
- Anh có muốn khỏi bệnh không? (Ga 5:6).
- Các ông tôn vinh lẫn nhau và không tìm kiếm vinh quang phát xuất từ Thiên Chúa duy nhất, thì làm sao các ông có thể tin được? (Ga 5:44).
- Nếu điều Môsê viết mà các ông không tin, làm sao tin được lời tôi nói? (Ga 5:47).
- Chúng ta mua đâu ra bánh cho họ ăn đây? (Ga 6:5).
- Điều đó (Thánh Thể) anh em lấy làm chướng, không chấp nhận được ư? (Ga 6:61).
- Cả anh em nữa, anh em cũng muốn bỏ đi hay sao? (Ga 6:67).
- Sao các ông lại tìm cách giết tôi? (Ga 7:19).
- Này chị, họ đâu cả rồi? Không ai lên án chị sao? (Ga 8:10).
- Tại sao các ông không hiểu lối nói của tôi? (Ga 8:43).
- Ai trong các ông chứng minh được là tôi có tội? (Ga 8:46).
- Nếu tôi nói sự thật, sao các ông lại không tin tôi? (Ga 8:46).
- Ban ngày chẳng có mười hai giờ đó sao? (Ga 11:9).
- Ai sống và tin vào Thầy, sẽ không bao giờ phải chết. Chị có tin thế không? (Ga 11:26).
- Anh em có hiểu việc Thầy mới làm cho anh em không? (Ga 13:12).
- Thầy ở với anh em bấy lâu, thế mà anh chưa biết Thầy ư? (Ga 14:9).
- Quý vị tìm ai? (Ga 18:4).
- Chén mà Chúa Cha đã trao cho Thầy, lẽ nào Thầy chẳng uống? (Ga 18:11).
- Nếu tôi nói sai, anh chứng minh xem sai chỗ nào; còn nếu tôi nói phải, sao lại đánh tôi? (Ga 18:23).
- Ngài tự ý nói hay những người khác đã nói với ngài về Tôi? (Ga 18:34).
- Có phải anh thấy Thầy nên anh mới tin? (Ga 20:29).
- Anh có yêu mến Thầy không? (Ga 21:16).
- Giả như Thầy muốn Gioan còn ở lại cho tới khi Thầy đến thì sao? (Ga 21:22).
- Có việc gì đến anh không? (Ga 21:22).