Home / Suy Niệm Lời Chúa / Suy niệm Tin mừng Chúa nhật III Thường niên, năm A, của LM Giuse Đỗ Văn Thuỵ

Suy niệm Tin mừng Chúa nhật III Thường niên, năm A, của LM Giuse Đỗ Văn Thuỵ

Hãy sám hối, vì Nước Trời đã gần đến

thuongnien03Galilê không rộng lắm, từ bắc chí nam  dài khỏang 60 cây số. Đất hẹp người đông. Thời Josephus làm tổng trấn, ông đếm được 294 làng, mỗi làng không dưới 15.000 dân (khoảng 4.400.000). Galilê không những là khu đông dân cư mà dân ở đó còn có một cá tính đặc biệt: Galilê sẵn sàng mở cửa đón những ý niệm mới. Josephus nói về dân Galilê như sau: ”Bao giờ họ cũng thích cải cách, bản tính họ thích thay đổi và thích bạo động. Họ luôn sẵn sàng theo một thủ lãnh và phát khởi một cuộc nổi dậy. Họ nổi tiếng là người nóng tính và thích tranh cãi. Tuy nhiên, họ cũng là những người hào hùng nhất”. Đặc tính bẩm sinh của người Galilê  khiến việc truyền giáo cho họ  rất thuận lợi. Thái độ cởi mở đón nhận những tư tưởng mới cũng góp phần cho việc truyền giáo trở nên dễ dàng.  Có lẽ vì những yếu tố này mà Đức Giêsu chọn Capharnaum làm trung tâm truyền giáo. 

Nội dung việc rao giảng: thánh Matthêu đã tóm gọn nội dung việc rao giảng của Đức Giêsu trong một câu :”Hãy sám hối, vì Nước Trời đã gần đến”.

Và đề tài sám hối rất thích hợp với tâm hồn của dân Galilê. Họ thờ Thiên Chúa nhưng lòng họ bị ô nhiễm quá nhiều bóng tối sự chết, bóng tối của tà thần, của tệ đoan xã hội, của lòng tham do các dân ngọai cư ngụ, buôn bán ở Capharnaum.[1] 

Hãy sám hối, vì Nước Trời đã gần đến”.

Nguyên gốc của từ sám hối là quay trở lại

“hãy sám hối và quay trở lại cùng Thiên Chúa”: Một từ diễn tả chính xác lòng sám hối đó là ăn năn thống hối.

Từ ăn năn (contritio) phát xuất từ tiếng La Tinh conterere: nghiền nát, chà đạp, tan thành miếng nhỏ. Đó là quả tim chai đá của chúng ta, mà Kinh Thánh nói đến, đang tan vỡ.

Từ thống hối (compunctio), từ đồng nghĩa conpungere: châm, đâm. Vào một lúc nào đó, quả tim chúng ta cuối cùng bị tổn thương, bị đâm thủng. Từ vết thương lòng đó, một dòng nước sẽ phun ra những giọt lệ thống hối.[2]

Một câu chuyện minh họa cho giọt lệ thống hối:

Một tên sát nhân vào xưng tội và cha giải tội ra việc đền tội: Con hãy cầm lấy chiếc lọ này và việc đền tội của con là đổ nước cho đầy và chiếc lọ đó. Thế nhưng trong cả hàng mấy chục năm không làm sao đổ đầy được chiếc lọ đó.

Anh bị tù, rồi một hôm anh vượt ngục

Trời đã về tối, anh trốn vào một nghĩa trang. Tuyệt vọng và cô đơn. Anh nhớ về câu chuyện đã nghe từ lâu lắm, không biết ai kể, ở đâu. Chuyện kể về một người cha có đứa con đi hoang nhưng suốt đời chẳng tiến thân được, sau cùng nó lần mò về nhà cha thú nhận tội lỗi và sự bất lực của nó. Và cha nó đã ôm nó vào lòng. Hình ảnh tình thương ấy làm anh rơi lệ.

Anh ngước nhìn lên cây thập tự lớn trên ngôi mộ. Anh thấy mình nhỏ bé, yếu đuối và trần trụi. Trong cơn đau khổ cùng cực, anh nhìn lên thập giá khóc sướt mướt. Vô tình, giọt nước mắt rơi vào miệng lọ rồi từ từ nước dâng đầy.

Anh không hay biết gì, cứ ôm lấy thập giá như một người có sức đem lại cho anh nguồn an ủi.

Khóc nhiều hơn, càng khóc thì anh càng thấy vơi đi những buồn phiền.

Anh nhìn lên tượng Chúa dâng một lời nguyện, lời nguyện đầu tiên sau mấy chục năm sống trong tội ác. Lời nguyện như có sức nhiệm mầu cho anh thanh thản.

Anh không hiểu rõ những gì xảy ra trong tâm hồn, nhưng anh biết có một sự thay đổi, có điều gì đó khác lạ.

Anh muốn đem câu chuyện về chiếc lọ để nói với thập giá. Khi anh đưa chiếc lọ lên trước tượng chịu nạn thì anh ngạc nhiên kinh hoàng. Nước đã đầy. Anh cho tay vào lọ để thử, đúng là nước. Nước tràn ra bên ngoài.

Anh không tin ở mắt mình, anh dốc ngược chiếc lọ, nước trong lọ chảy xuống thấm vào lòng cát khô. Anh nghe xôn xao trong tâm hồn. Vừa đưa miệng lọ ngửa lên, giọt nước mắt vô tình rơi vào lòng chai, nước lại từ từ dâng lên.

Anh sửng sốt vì hiện tượng lạ lùng, nhưng chính lúc ấy trí khôn anh trở nên minh mẫn. Anh hiểu vì sao lọ đã đầy. Chỉ có nước mắt mới làm chiếc lọ đầy.

Và rồi hình ảnh câu chuyện người con hoang đàng lại trở nên sống động trong tâm hồn anh. Và anh đã hiểu tại sao chỉ có nước mắt mới làm đầy cái lọ.

Và Lời cha già năm xưa trong tòa giải tội lại vang vọng bên tai: tội của con được tha khi con đổ nước đầy cái lọ này!”

Anh nhìn lọ nước sóng sánh đầy nước. Một cảm xúc mãnh liệt dâng trào ứ ngập tâm hồn. Anh chạy đến ôm lấy tượng chịu nạn không nói được lời nào, xúc động cực độ. Anh nức nở khóc, khóc như một đứa trẻ: Lạy Chúa, xin thương xót con.

Đang khi đó, ở các thành phố lân cận, người ta treo hình anh khắp nơi, họ đang lùng bắt một tên tù vượt ngục.[3]

Kính thưa ông bà anh chị em, đó là câu chuyện giọt lệ của lòng sám hối. Hãy sám hối vì Nước trời đã gần đến. Amen

LM Giuse Đỗ Văn Thuỵ 

[1] Giuse Đinh lập Liễm

[2] André Louf, Au gré de sa grâce (buông theo ân sủng),trg.97

[3] Nguyễn tầm Thường, Đường về Thượng trí trg.111-117

Xem thêm

TỪ BỎ MÌNH

TỪ BỎ MÌNH

Trong Công giáo, ngoài hình phạt và chịu đau khổ, sự khổ hạnh được quan …